Editor: TulaBachu1316
“Yô! Đây không phải Tạ Bạch Lộ sao?” Ngưu Hạo bỗng nhiên xông ra từ phía sau, sau đó cợt nhả: “Lát nữa bắt được cá, buổi trưa có phải là đưa cho lão La một bát không?”Tạ Bạch Lộ ngẩng đầu lên, liền nhìn thấy mấy thanh niên trí thức bọn Ngưu Hạo đều bưng khay qua đây, La Vĩnh Thanh cũng đang ở trong đó, mà là đi theo phía sau bọn họ, lại là nữ chính Mạnh Lam.
Tính toán thời gian, Mạnh Lam xác thực là thời gian này từ điểm trí thức ở thôn khác đến đây.
Ngôi làng trước đây Mạnh Lam sống là ở trên núi, cuộc sống khổ cực, trong nhà cô ta có người, liền tìm mối quan hệ đưa cô ta đến thôn Liễu Thụ.
Mạnh Lam không giống với con gái trong thôn bọn họ, cô ta có khí chất của một nữ chính, cho dù ngày nào cũng phơi nắng, làn da vẫn trắng như vậy, cô ta còn có khuôn mặt trái xoan, đôi mắt to, vẻ ngoài còn có chút trẻ con, là dung mạo khiến người khác vô cùng yêu thích.
Mạnh Lam vừa nghe thấy lời này, gương mặt xinh đẹp nhất thời trở nên trắng bệch, giống như bị đả kích rất lớn.
Cũng đúng, dẫu sao trong sách viết cô ta đối với La Vĩnh Thanh là nhất kiến chung tình (trúng tiếng sét ái tình.
)La Vĩnh Thanh tức giận mặt đỏ bừng bừng, anh ta cúi đầu nói: “Ngưu Hạo, anh đang nói linh tinh gì vậy? Tôi căn bản không quen biết người này!”Trong lòng Tạ Bạch Lộ có chút khinh bỉ La Vĩnh Thanh, nếu không thân, sao còn ăn đồ ăn của người ta cả mấy tháng? Mặt mũi ở đâu?“Vị đồng chí La này nói không sai, chúng tôi lại không phải người quen, cá nhà tôi bắt được, vì sao phải đưa cho anh ta một bát?” Tạ Bạch Lộ mặt nghiêm túc nói: “Đề nghị đồng chí Ngưu chú ý ngôn từ của mình, nếu các người muốn ăn cá, thì tự mình động tay đi.
”Ngưu Hạo hơi sửng sốt, “Hả? Hai người các người có chuyện gì…”“Tôi đang bận, không nói nữa.
” Tạ Bạch Lộ không thèm nhìn La Vĩnh Thanh, cô vô cùng lạnh nhạt xoay người đi, tiếp tục tìm cá nhỏ trong bùn.
Hệ thống mỗi tối đều đang nhắc nhở cô nhanh chóng hoàn thành nhiệm vụ, cái này không dễ dàng mà bắt được cá, cô nào có rảnh mà ẩu tả với cặp nam nữ chính này?.