Một đêm trôi qua, trời sáng hẳn, việc tìm kiếm trên núi đã hoàn toàn kết thúc
Tướng quân đứng dưới chân núi, nhìn thi thể chất thành một đống, cảm thấy đau đầu, mệt mỏi và sợ hãi : " xuống tay thật tàn nhẫn ,không hổ là Chấn Võ quân"
" Những người này tốt nhất là giải quyết càng sớm càng tốt" Phó tướng trong lòng cũng sợ hãi
Trong lòng quan tướng cũng muốn như thế nhưng trước mặt thuộc hạ vẫn tỏ ra bình tĩnh :" sợ cái gì? bây giờ bọn họ đang ở trong phủ thành của chúng ta, cho dù có là hổ soi thì cũng không chạy thoát được"
Cho nên tướng quân đang nói chúng ta là chó à? Phó tướng ngạc nhiên
Tướng quân cũng phát hiện ra mình nói sai, hừ một tiếng nói :" bọn họ không kiếm chuyện thì tất nhiên sẽ thả bọn họ đi, còn nếu bọn họ cản trở chuyện của chúng ta thì có là Chấn Võ quân cũng đừng mơ rời khỏi đây"
Phó tướng thưa " Vâng", rồi đưa mắt nhìn lên ngọn núi đã được dập lửa ,màn khói đen cũng đã tan đi, trên núi xuất hiện từng mảng nham nhở như bị bệnh rụng tóc, thật khó coi
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT