Nắng trưa chiếu xuống mặt đất sau cơn mưa, dù trong làng vẫn chưa có tiếng gà gáy, tiếng chó sủa nhưng khói đã bốc lên.
Hai người phụ nữ cẩn thận mang một chiếc bàn từ bên ngoài vào, chiếc bàn hơi cũ nhưng rõ ràng là tốt nhất trong làng, thêm hai người phụ nữ trong làng nữa bất an bưng đồ ăn từ trong bếp lên.
“Mọi thứ đã bị cướp đi, không thể làm được những thứ tốt.” Mấy người phụ nữ thấp giọng lẩm bẩm, không dám nhìn Lý Minh Lâu đang ngồi trong bóng râm trong sân, không chỉ vì nàng ăn mặc đặc biệt mà còn là những chuyện nàng đang làm
Ông già què ngồi trong sân thở dài, không quan tâm đến việc tiếp đãi khách, ăn uống tồi tàn, chỉ muốn khuyên can: “Tiểu thư, bọn cướp đó hung dữ lắm, ngươi không phải quan binh, không cần mạo hiểm”
Lý Minh Lâu không nói gì vì họ là quan binh
Kim Kết mỉm cười nói: "Cái này gọi là trừ hại cho dân chúng,gặp chuyện bất bình rút đao tương trợ, chúng ta không sợ”
Ông lão không biết nên khóc hay nên cười, gặp chuyện bất bình vì dân trừ hại, nói thì đơn giản ,nghe giọng nữ tử này chỉ khoảng 13-14 tuổi thôi,sao không có người nhà đi theo, những người đi cùng cũng không ngăn nàng,nàng nói tiêu diệt sơn tặc,bọn họ liền nghe lệnh đi diệt

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play