Trừ Lý Phụng An hoa ngôn xảo ngữ tự mình tới, ai có thể làm cho hoàng đế ra một quyết định hoang đường đến vậy. Tấu chương kia Lương Chấn xem qua rồi, ai cũng sẽ thấy thật buồn cười, thật hoang đường. Hoàng đế sao có thể chấp thuận? 
“Hoàng đế cũng quá hoang đường.” 
Lương Chấn ném chén rượu trên bàn. Những người ngồi bên bàn rượu đều buông chén, không biết nên nói thế nào, mắng Lý Phụng An còn được, chứ mắng hoàng đế…… hay là làm bộ không nghe nhỉ. 
“Lý Phụng An chết rồi, ta cũng không thắng được hắn.” 
Nếp nhăn trên mặt Lương Chấn càng sâu. Võ Nha Nhi rót rượu cho hắn: 
“Lão đại nhân, không có ngài, hắn sao thành công được? Lần này rõ ràng là hắn cúi đầu nhờ ngài đấy thôi.” 
Lương Chấn nhìn xuống cái chén lần nữa được rót đầy rượu: 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play