“Người của Lý Phụng An tới nhà thần gây sự, bị thần dạy dỗ một trận, bị thần đánh nên đồ vật trên người đều rớt xuống đầy đất, bệ hạ, tuy vậy thần cũng đã chịu khi dễ rồi.”
 “Thần vừa thấy thứ này. Đọc qua thấy Lý Phụng An thật là điên rồ, thần liền chạy nhanh tới gặp bệ hạ.”
 “Hắn nuôi nhiều lính như vậy, tận mười hai vệ trung, xưa nay chưa từng có, hắn lại còn có tiền….”
 Lương Chấn mở tấu chương ra đọc một chuỗi con số, số binh mã, áo giáp, binh khí và lương thảo. 
Phía sau long án, hoàng đế tay chống đầu, tuổi tác đã cao, nhưng màu da hồng nhuận, trên mặt không có bất kỳ nếp nhăn nào, cũng không hề có dấu vết tàn bạo nào lưu lại sau cả một đời dài ân oán. 
Hắn nhắm mắt dưỡng thần, thờ ơ gật đầu, tỏ vẻ còn nghe, không ngủ. Những số lượng đó thật kinh người, nhưng đối với một vị hoàng đế sáng lập nên vương triều thịnh thế trước nay chưa từng có, cũng không gợi lên gợn sóng nào. 
“Trẫm nhớ rõ lúc Lý Phụng An còn trẻ, đứng ở trước mặt trẫm nói rằng mình sẽ huấn luyện thần binh dũng tướng thế nào.” 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play