Trời vừa tờ mờ sáng, tam phu nhân Vương thị về nhà ngoại thăm người thân. Bốn cỗ xe ngựa được mười hộ vệ lực lưỡng cưỡi ngựa bao quanh, đi kèm là nha hoàn đầy tớ già trẻ lớn bé, ồn ào náo nhiệt ra khỏi Giang Lăng phủ.
 Cùng lúc đó, một chiếc xe ngựa, một tên hộ vệ từ cửa sau, yên lặng từ một lối khác đi ra khỏi Giang Lăng phủ. 
Bởi vì thân thể khó chịu, cho nên càng phải sớm ra ngoài một chút. Giữa những ngọn núi chập chùng của Mạo Nhi Sơn là những đồng ruộng thưa thớt, hầu hết người dân lên núi kiếm ăn, trên đường chỉ còn lác đác những người đốn củi, những người đi nhặt phân trâu 
“Chưa từng nghe qua Liệp tiên sinh.”
 Lão giả lắc đầu: “Nơi này của chúng tôi cũng không có đại phu, có bệnh liền lên núi đào thảo dược ăn, khỏe rồi thì thôi, còn nếu không khỏe thì chờ chết.”
 Nguyên Cát cảm ơn. Lão giả nhìn chiếc xe ngựa, cửa ra vào và cửa sổ của chiếc xe ngựa được treo bằng những tấm rèm kín, bây giờ là mùa thu, chính là thời điểm mát mẻ, bệnh nặng đến mức không thể thấy gió sao? Khi tuyệt vọng thì cái gì cũng có thể thử.
“Chúng tôi chủ yếu săn bắn ở đây.” 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play