Hôm nay là ngày tớ đi đăng ký nhập học, hí hí nhiều chuyện vui ghê luôn. Vì cả bố cả mẹ đều bận nên tớ phải qua nhà cái Trang để đi nhờ, mà thực tế là đợi xe buýt cùng cho đỡ cô đơn thôi. Ừ thì vì chỉ lên có 1 buổi thôi nên tớ cũng đành chịu thôi, chứ không lẽ đi xe đạp 35 km à. Tớ đã mua khá nhiều snack với kẹo để ăn cho đỡ say xe đấy, mà còn để cho con lợn kia ăn cùng luôn.
Hai đứa đi từ sáu giờ sáng mà đến nơi cũng đã chín giờ rồi. Đứng đợi đến lượt mà tớ thấy xếp hàng dài đến hết hồn luôn, thế là hai đứa lại đi order cốc trà sữa uống rồi mới vào, tự nhủ còn lâu mới đến lượt mình. Mà đến tận lúc bọn tớ uống xong rồi vào xếp hàng vẫn còn dài dã man ý, rõ ràng hai đứa đã cố tình lên chậm hơn ngày bắt đầu một ngày rồi mà vẫn đông. Lại còn được cái tầm này cũng hơi trưa rồi nên mọi người lên muộn hơn, mình xếp cũng gần cuối đợi mệt muốn xỉu.
Đến lượt hai đứa tớ đăng ký thì phòng chả còn mấy người, nộp hồ sơ rồi đăng ký nhập học với ký túc xá các thứ mãi mới xong. Trang nó xếp hàng trước tớ nên xong được một lúc rồi, và đang tám chuyện với mấy bạn nó mới quen xong. Vì hơi ngại ra đấy nên tớ đứng ngoài ngắm nghía tờ xếp hạng xem có gì hay. Ủa ủa tớ đứng nhìn cái top 30 mà giật mình luôn, có tên mình ở đó kìa aaaa. Hạnh phúc quá đi!!
Nhìn hạng đầu là bạn tên Hoàng Tùng Duy, úi dồi ôi, còn ai ngoài cái bạn hôm trước nhắc tớ kia nữa. Bạn này xịn ghê luôn, 48.2/50, rồi sao không cho tuyển thẳng đi nhờ. Lúc tớ đi hỏi cô có thấy nhắc đến Tùng Duy, thống trị nguyên các thành tích môn Anh trường THCS Y rồi, có khi nào lên cấp ba cũng trùm luôn không. Cô dạy đội tuyển tớ khen bạn này ghê lắm, toàn chơi cấp Quốc gia quốc tế các thứ thôi, IELTS cũng được 7.5 rồi má ơi. Được tuyển thẳng mà cứ thích thi cơ, bộ sợ người ta không biết mình hay gì nữa. Cô tớ bảo được Duy nhắc là yên tâm không sợ sai nhé, thế nên tớ cũng chả lo cái bài kia làm gì cho nhọc người.
Hí hí, được trai đẹp học giỏi nhắc bài đúng là thích ghê.
Ngó xuống hạng hai là một bạn tên Đào Ngọc Linh Chi, điểm 45.9/50 luôn, cao daman. Ý mà bạn này cũng học chuyên Anh, tự hào ghê gớm. Bạn này trước đi thi hùng biện tiếng Anh tớ có gặp, siêu xinh luôn mà còn giỏi và thân thiện nữa, bạn ý chơi luôn cái giải nhất của BTC mà tớ được giải Ba à, ngưỡng mộ người ta ghê luôn.
À mà quên chưa bảo, chỉ có lớp chuyên Toán với lớp chuyên Anh à được chia lớp Anh 1, Anh 2 thôi. Còn lại các môn chuyên khác chỉ có 1 lớp à, lấy 35 bạn điểm cao nhất đến hết. Mà hạng 20 hầu như toàn Toán với Anh, được vài bạn lớp chuyên Hoá, Lý bla bla.
Thế nên tớ với Linh Chi học cùng chuyên Anh 1, Trang học chuyên Toán 1 vì nó cũng top 30. À mà quên chưa xem mấy bạn trường mình có nhiều người đỗ không, có Khôi chuyên Anh 1 này, Anh Thư cũng thế, cả cái Vân chuyên Văn. Ơ không thấy tên bạn Hương ở đây, hình như trượt rồi ý. Nhỏ này trước ghen tuông các thứ với tớ mà coi ghê lắm, thích học chuyên ngoại ngữ cơ mà lực học chán quá nên chuyển xuống chuyên X hay gì, mà kệ đi.
Lướt lướt một lúc thì tớ thấy tên nhỏ ở lớp chuyên Sử, umm thôi cũng được, dù sao tớ cũng muốn làm bạn với người ta. "Thêm một người bạn, bớt đi một kẻ thù" mà, đúng không?
Rồi trường tớ sương sương là có từng đó đứa tớ biết đỗ chuyên, mấy đứa còn lại nào là Đạt, Hùng, My các thứ tớ không quen ai cả.
Ngó ngó cái bảng đến cả chục lần vẫn không thấy tên Tùng Dương ở đâu cả, có khi ông này qua thành phố khác học thật rồi cũng nên. Ủa vậy là từ giờ tớ không được thấy Dương nữa hả, huhu buồn ghê.
Lật lật mãi mới phát hiện, hoá ra mình lật bị dính trang, còn mặt cuối cùng chưa được khai phá. Úi tưởng gì, là danh sách các cao thủ được tuyển thẳng vào trường. Má ưi tớ cứ tưởng là không có chứ. Ơ mà cái tên đứng đầu này nghe quen thế nhỉ, Hoàng Tùng Dương? Không phải là cái thằng crush thoắt ẩn thoắt hiện của tớ chứ? Really? Ơ ơ thế nó được tuyển thẳng trường này à? Ủa?
Rồi thôi ngáo ngáo một hồi thì tớ cũng tạm tin và nghĩ rằng Tùng Dương sẽ học ở đây. Mà đợi lát đi hỏi lại Trang cho rõ vậy, nó chắc là biết thôi. Cơ mà đợi nó tám chuyện xong thì chắc đến mai luôn quá, thế là tớ đành vác mặt chạy qua chỗ nó chào hỏi các bạn.
Vâng sau khi mấy bạn đó giới thiệu thì tớ nhận ra một điều không thể sốc hơn nữa. Trang nó vừa quen toàn top 10, top 20 đầu vào mọi người ạ. Mà còn có cả vài chị lớp 11 lên đăng ký ở ký túc nữa, và ai cũng có profile cực khủng. Tớ đang bị sốc nhẹ trước những mối quan hệ của con lợn này, má ơi đúng là giỏi thì giỏi chung cả bầy mà. Mà mấy bạn này thân thiện ghê luôn, không hề chảnh như người ta đồn thổi đâu.
E hèm! Quay về mục đích chính thì tớ đành cáo từ mấy người bạn học bá kia để dắt con lợn này về tra hỏi.
- Ơ Tùng Dương tuyển thẳng trường mình à mày?
- Ơ tao tưởng mày biết rồi??
- Ơ tao có biết đâu. Thế giờ ổng học chuyên A cùng mình hả??
- Chắc thế!
Rồi hoá ra còn mỗi mình không biết gì cả, mấy đứa khác đều biết từ vạn năm trước rồi. Tự dưng bị tủi thân ghê luôn, mình nắm bắt thông tin chậm thế à.
Thôi thì giờ là giữa trưa rồi, chả lẽ hai đứa vác cái bụng đói đi 35 cây số về nhà à? No no, chúng tớ sẽ ở lại ăn trưa rồi mới về, dù sao bố mẹ cũng cho ít tiền ăn sáng mà hai đứa đi đường ngủ tuốt chứ ăn uống gì nữa, đến nơi uống kịp cốc trà sữa rồi phơi mỡ mấy tiếng đồng hồ. Thử hỏi có đói không hả trờiiii.
Tiếp tục là câu chuyện ăn bánh mì, hai đứa có niềm đam mê cực lớn với bánh mì nên mua tận 4 cái để ăn, còn đâu để lát lên xe nhai cho đỡ chán.
Vâng nhưng câu chuyện chưa kết thúc ở đó, trọng tâm của vấn đề là hình như tớ đã nhìn thấy Tùng Dương. Cậu ấy đi vào căn nhà nào đấy nhìn hoành tráng ghê luôn, hình như đấy là khu nhà riêng, mà trông vip lắm ý. Nhanh chóng kéo tay cái Trang còn đang gặm bánh mì ra chỗ đấy hóng, và không quên lôi điện thoại ra chụp người đó và ngôi nhà. Hic trông cả người cả nhà đẹp xỉu luôn á, nó cứ mang một ánh hào quang chói lọi. Nói nhỏ với con bạn mình một câu:
- Ê mày, mày có thấy thằng đứng ở kia giống Tùng Dương không?
Nó nhăn mặt:
- Mày bị nghiện Tùng Dương hay gì vậy??
- Tập trung vào câu hỏi của tao đi màyyy
- Ừ thì cũng có chút giống, mà liên quan quái gì đến bọn mình??
- Thì thấy giống bạn nên hỏi, ý kiến lắm thế. Thôi đi ra ăn nhanh để còn về!!
Đuổi khéo cái suy nghĩ của nó, tớ nhét miếng bánh mì vô họng con bé. Rồi chắc tớ cam đoan đấy là Tùng Dương cho xem, mình có thể lẫn chứ bạn mình chắc là không đâu.
Tạm biệt thành phố, chúng tớ lên xe buýt trở về ngôi nhà thân thuộc của mình với đống việc nhà đang chờ đợi. Suốt cả quãng đường dài cả hai hết ăn thì lăn ra ngủ, xong lại tỉnh dậy ngắm trời ngắm mây, và thế là về đến nhà. Tớ suy nghĩ, mong là Tùng vẫn sẽ học cùng tớ, như vậy thì thật tốt quá rồi. Thành phố xa hoa, đợi tớ nhé! Chúng tớ sẽ đến sớm thôi!!!
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT