Mọi thứ diễn ra như đúng kế hoạch, đại điện rộng lớn văn võ bá quan hai hàng nghiêm trang, y phục chỉnh tề oai nghiêm. Từng người một toát lên khí chất bậc cao quan.
Tiêu Ân nàng hôm nay tham gia với vai trò là chịu trách nhiệm bảo vệ hoàng thượng. Yến tiệc linh đình, những vũ công mỗi người một vẻ lượn lờ qua lại đại điện để dâng vũ khúc chào mừng. Công chúa nước Kim từ đầu vẫn mang một chiếc mạn sa mỏng nàng nhìn thoáng qua dung mạo nàng ấy vậy mà lại có chút khá quen mắt. Sứ thần tiến lên trước hành lễ theo quy củ của nước Kim mới chậm rãi nói.
- Thay mặt Kim quốc đoàn sứ thần chúc Sở Vương thật nhiều sức khỏe gửi đến cho ngài với tất cả tấm lòng thành. Cũng mong hai nước mãi kết liên minh với nhau.
- Trẫm cũng đa tạ quý quốc đã đến thăm nhưng mà … việc liên hôn lần này để người trong cuộc quyết định, trẫm không định đoạt hôn sự của người khác.
Từ Đức Uy dứt lời ánh mắt mọi người đổ đôn về phía Từ Khải Tuyên trong đó có cả Tiêu Ân cũng đang nhìn hắn, nàng trầm mặc không nói dù sao đây cũng là hôn nhân chính trị nàng không can thiệp.
Từ Khải Tuyên đứng sang một bên ho khan vài tiếng.
- Tiêu tướng quân, ngài mà không ra mặt bổn vương thật sự sẽ cho họ về Kim quốc đấy.
Tiêu Khương nhanh chóng tiến lên trước trong sự ngỡ ngàng của các quan lại cúi đầu hành lễ. Mặt hắn hơi phiếm hồng dù sao kêu đại nam nhân như hắn nói việc này cũng có chút ngại ngùng.
- Khởi bẩm hoàng thượng, vi thần đã được hoàng hậu nương nương ban hôn với công chúa quý quốc rồi hơn nữa… Nàng ấy đã nhận lời rồi ạ.
Hắn vừa nói vừa rút ra chiếc túi thơm nhỏ bên trên khác vài đóa hoa lan màu tím dâng lên. Đoàn sứ thần lúc này mới dẫn tiểu công chúa lên dáng người yểu điệu rất quen mắt, nàng ấy tháo mạn sa xuống cung kính hành lễ. Tiêu Ân nhìn người trước đại điện có phần kinh ngạc.
- Tiểu nữ là Cáp Nhĩ Lan hay được phụ hãn gọi thân mật là A Lan. Xin chúc ngài sức khỏe hai nước Kim - Sở mãi mãi không có chiến tranh.
- Vậy…A Lan công chúa, cô nương thấy tướng quân thô kệch này có vừa mắt không?
A Lan mặt ửng đỏ, e thẹn mà gật đầu. Đại điện cũng khẽ thở phào nhẹ nhõm.
- Vậy Tiêu tướng quân tiếp chỉ, khanh nhiều lần có công hộ quốc, trấn giữ biên cương. A Lan công chúa là người tài đức vẹn toàn, phẩm hạnh đoan trang. Lệnh cho khanh ba ngày nữa cử hành hôn lễ đón tiếp long trọng, một lễ nhỏ cũng không được thiếu.
- Thần, tuân chỉ.
Nhạc lần nữa nổi lên linh đình, quan lại thi nhau nâng chén chúc mừng, Tiêu Ân lại gần Tiêu Khương huýt nhẹ cánh tay vào eo hắn.
- Đại ca, huynh giấu kĩ quá. Muội chỉ nhớ nhờ huynh thẩm vấn cô ấy chứ đâu nhờ huynh cưới luôn người ta về.
- Tiểu nha đầu muội nghiêm chỉnh lên, A Lan giờ đã là đại tẩu của muội rồi đấy.
- Chưa gì đã bênh rồi à.
- Muội cũng nên tha thứ cho vương gia đi ngài ấy là thân bất do kỉ nên mới phải ra hạ sách như vậy để lừa muội thôi.
Tiêu Ân trầm mặc không nói, nàng cạn hết chén rượu trong tay rồi hạ xuống. Ánh mắt nàng lúc này cũng đang nhìn sang Từ Khải Tuyên, thấy hắn mắt không rời khỏi Tạ Thành nàng mới nghi hoặc nhìn sang, ông ta đang mời rượu hoàng thượng và đoàn sứ thần. Nhưng hành động của ông ta lại hơi khác biệt, ly rượu đã cạn nhưng ông ta không đặt xuống ngược lại còn ném mạnh xuống đất. Tiếng rơi vỡ nhanh chóng thu hút mọi người xung quanh, thoáng chốc trong đại điện xuất hiện rất nhiều hắc y nhân.
Tiêu Ân từ lúc thấy ông ta khác lạ đã nhanh chóng lặng lẽ lại gần chỗ Từ Đức Uy, khi hắc y nhân đến nàng đã nhanh chóng che người phía trước Từ Đức Uy nhanh tay rút Lưu Quang kiếm ra khỏi vỏ.
Tạ Thành bỗng chốc cười lên một cách đáng sợ, hắn nhìn mọi người ngẩng đầu cười lớn.
- Cái gì mà hai nước liên hôn để tránh chiến tranh, từ khi nào Sở quốc lại sợ nước Kim nhỏ bé như vậy.
- Tạ thái sư, ông là đang muốn soán đế diệt vương à?
- Tấn vương gia, một kẻ thần trí lúc tỉnh lúc mê như ngươi thì làm được gì? Bản quan thân là khai quốc công thần nhưng Từ Đức Uy ngươi chỉ ban cho ta chức quan nhỏ, ta gửi thư khiến Sở - Kim giao chiến nhưng điều bị các ngươi phá tan. Tiêu Ân một độc phụ như ngươi không nên học đòi làm bổ khoái.
Tiêu Ân bất giác đầu đầy hắc tuyến nàng chỉ thiếu chút nữa là chém lão già ta vài kiếm. Sứ thần Kim quốc lúc này mới đem ra một rương nhỏ đưa trước đại điện.
- Trong vòng chưa đầy ba tháng thì đây là số chiến thư mà Kim quốc nhận được. Ra người gửi là vị đại nhân đây.
- Đúng vậy, là ta các ngươi nhiều lần chần chừ không xuất quân nên ta đã tung tin giả cho hai nước là đang luyện quân. Nào ngờ đâu các ngươi vậy mà lại cử ra trận một nữ nhân chân yếu tay mềm như vậy.
Ông ta say sưa nói lại các kế hoạch của mình nhưng lại không nhận ra việc không đúng đi sứ thì ai lại dại dột mang theo chiến thư. Tiêu Ân đứng gần đó cũng thở dài nàng thay Từ Đức Uy lo lắng cho thế hệ ông ta đào tạo ra.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT