Bạch Phi biết Minh Huy một lòng muốn chết, vì vậy ông không thể không đổi cách khác, để Minh Huy có ý chí sống hơn: “Sư huynh, huynh còn nhớ sư muội chứ, nếu như muội ấy có linh thiêng chắc chắn không muốn nhìn thấy bộ dạng lúc này của huynh đâu, huynh còn nhớ rõ không? Trước đây sư muội nhìn thấy con chim bị thương cũng sẽ cứu nó, thứ muội ấy trân trọng nhất là sinh mạng, muội ấy nhất định muốn huynh sống tiếp.”

“Chim à?” Minh Huy ngẩng đầu, ngẩn ngơ một lúc, ông ta mới nghĩ ra điều gì, khóe môi nhếch lên, ánh mắt không có ý cười: “Huynh còn nhớ chứ, nhưng sau này con chim đó đã bị huynh làm bị thương, muội ấy cầu xin huynh rất lâu, huynh mới tha cho nó một mạng.”

Bạch Phi không hề biết đằng sau còn có câu chuyện như vậy, ông sững người.

Lận Dung luôn luôn cứu vớt những động vật nhỏ, Bạch Phi cảm thấy như vậy rất tốt, Minh Huy cũng thấy vậy, bọn họ đều không phản đối chuyện đó, hơn nữa còn ra tay giúp đỡ, nhưng đột nhiên Minh Huy lại ra tay với con chim đó, chỉ sợ có liên quan đến Tần Phiếm Phiếm.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play