Thương Thương thử thăm dò lần nữa: “Ca ca có muốn giữ Bạch tỷ ở lại chơi với huynh không?”

Lận Đường đang quan sát đàn kiến xếp hàng, cũng không ngẩng đầu lên chỉ tùy tiện đáp: “Không muốn.”

Thương Thương đau đầu mà thở dài, tiểu cô nương vẫn còn là một đứa trẻ, nhưng lúc này lại giống như một người trưởng thành vất vả, tiểu cô nương ngồi xổm xuống đất, vừa chống cằm vừa phiền não nói: “Thế nhưng con người của huynh vụng về như vậy, nếu như muội không ở đây, không có ai giúp đỡ huynh thì phải làm sao đây? Hơn nữa, muội cảm thấy Bạch tỷ không giống với những người lúc trước…”

Không giống ở đâu chứ?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play