Lần này Lận Đường không có làm gì kì lạ, y thật sự nghe lời mà ném trái cây qua. Bạch Trà bắt được trái cây, nàng cẩn thận ngửi trước, sau đó thấy không có mùi hương gì kì lạ mới há miệng cắn một miếng, nhưng trong phút chốc, mặt của nàng đã trở nên nhăn nhó.
“Cái thứ chua lè này sao huynh ăn được vậy!”
Y chớp mắt nhìn nàng: “Chúng không có độc, sao lại không thể ăn?”
Bạch Trà bị câu nói hồn nhiên của y đánh gục, nàng thật sự rất muốn nhả miếng trái cây mới cắn ra, nhưng nàng nhìn nam tử đang ngồi đối diện, sự giáo dưỡng không cho phép nàng ném đồ người khác đưa trước mặt họ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT