Tống Trình cảm thấy Bạch Trà như vậy thật quen thuộc nhưng cũng thật xa cách, sự thiếu kiên nhẫn của cô đối với anh ta, hệt như lúc hai người đang học cấp ba. Với những người mình không thích, cô trước giờ đều không muốn lãng phí thời gian.
Tống Trình ngẩn người một lúc, mới lên tiếng: “Năm đó không tìm được cô là lỗi của tôi, với cô, tôi là vị hôn phu không xứng với chức, cho nên cô muốn trả thù tôi thế nào cũng được, tôi đều chấp nhận, nhưng xin cô đừng làm tổn thương người vô tội.”
Bạch Trà cảm thấy thật nực cười: “Tôi làm tổn thương?”
“Tống Tuyên.” Tống Trình lấy từ trong túi tấm chi phiếu đã chuẩn bị sẵn, đặt lên trên bàn: “Cô còn muốn thêm bao nhiêu nữa, chỉ cần ở trong khả năng của tôi, tôi đều cho cô.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT