Phương Kỳ nhìn khuôn mặt của nàng, cảm thấy nàng có hơi kỳ lạ, ví dụ như làm sao nàng vẫn có thể cười được sau khi vừa vượt qua một việc nguy hiểm như vậy.
Còn nữa, nàng rõ ràng còn rất yếu, sắc mặt không có huyết sắc, cũng không nói được là đã khỏe lên bao nhiêu, nhưng vì sao nàng cười lên vẫn đẹp như vậy chứ.
Có lẽ vì nghĩ mình đã nghĩ quá nhiều sinh ra ảo giác mà chàng đã cúi người xuống, càng lúc càng gần mặt nàng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT