Đối mặt với sự khó hiểu của Bạch Trà, Lục Hoài không dám nhìn mặt cô, anh cúi đầu xuống, lỗ tai đỏ bừng như có thể nhỏ ra máu bị mái tóc đen che khuất “Có điều mình sẽ không nói cho người khác biết, vậy nên cậu không cần lo lắng, cũng không cần cảm thấy xấu hổ đâu.”
... Bây giờ ai mới là người xấu hổ?
Mặt của Lục Hoài đã muốn vùi vào trong đầu gối, giọng của anh cũng thấp hơn “Mặc dù mình là một người rụt rè, không thích nghe những lời hoa mỹ đó, nhưng nếu cậu vẫn muốn nói, vậy mình cũng không thể làm gì được…”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT