Thực mau, một nam nhân mặc âu phục màu trắng đi đến trước mặt Thẩm Thần, tươi cười tuấn tú, thanh âm ôn hòa hỏi: “Quấy rầy một chút, ta có thể ngồi vị trí bên cạnh ngươi sao?”Thẩm Thần ngẩng đầu, đang muốn nói vị trí này không có ai, tùy ý ngươi.

Không nghĩ tới một vị Alpha khác theo sát sau đó: “Không ngại nói, ta cũng muốn ngồi ở chỗ này.

Đúng rồi, Thẩm tiên sinh, ta đối với thiết kế trang sức của ngươi cảm thấy thực hứng thú.

”Thẩm Thần nhìn hai Alpha xa la, một nhẹ nhàng như ngọc, một phong thần tuấn lãng, ánh mắt đều sáng quắc mà nhìn chằm chằm mình, không khỏi hơi mờ mịt.

Bọn họ làm gì vậy? Đến gần?Giây tiếp theo, hai Alpha cũng đi tới, trong đó có một người Thẩm Thần nhận thức, là nam minh tinh đang nổi trong giới giải trí, vai rộng chân dài, dáng người đúng chuẩn A, hấp dẫn vô số phấn hồng.

Bốn Alpha đồng thời xuất hiện ở bên người Thẩm Thần, khí thế mười phần, hormone giống đực tản ra, ánh mắt khiêu khích lẫn nhau, trong lúc nhất thời không khí vừa vi diệu lại quỷ dị.

Thẩm Thần nhíu mày.

Hắn tính tình thanh lãnh, không giỏi giao tiếp, đối mặt với trường hợp như vậy, quyết định đứng dậy rời đi.

Lúc này trong đại sảnh bỗng nhiên vang lên một tràng pháo tay lớn.

Thẩm Thần giương mắt nhìn lên, chỉ thấy Hoắc Nam Phong nắm tay Tô Tiêu từ trên lầu đi xuống, một người thì cao lớn tuấn mỹ, một người thì kiều tiếu đáng yêu, nhìn như là một đôi trời sinh.

Thẩm Thần trầm mặc nhìn, bỗng nhiên kéo kéo khóe môi, hướng Alpha mặc âu phục trắng bên cạnh nói: “Bọn họ thực xứng đôi đúng hay không?”Đối phương nhìn chằm chằm đáy mắt hắn một tia tối nghĩa ẩn nhẫn, tức khắc hiểu rõ, thấp giọng nói: “Nếu không vui, có thể không cười, không cần miễn cưỡng chính mình.

”Thẩm Thần nụ cười phai nhạt đi, lại nhìn thoáng qua trên đài giữa đại sảnh, thấy Tô Tiêu mặt ngượng ngùng, ở dưới ánh mặt của mọi người dựa sát vào lòng ngực Hoắc Nam Phong.

Hoắc Nam Phong ôm bả vai nàng, không biết thấp giọng nói gì đó, chọc Tô Tiêu mặt đỏ bừng, e lệ ngượng ngùng, khuôn mặt đầy ngọt ngào.

Thẩm Thần cười nhạo một tiếng, đè nặng phần không thoải mái ở đáy lòng dâng lên, xoay người liền đi ra ngoài.

Ai ngờ mới vừa đi được hai bước, bốn Alpha vội vàng ngăn lại hắn, trong đó Alpha mặc âu phục trắng bắt lấy hắn tay: “Ngươi đi đâu?”Sợ Thẩm Thần sẽ giống như sẽ chạy trốn y.

Lúc này sự chú ý của mọi người đều ở trên đài của đại sảnh, ánh mắt Hoắc Nam Phong cố ý hay vô tình mà kiếm thân ảnh của Thẩm Thần, một lần nhìn liền thấy bên người Thẩm Thần vây quanh vài Alpha, lại còn cùng một trong số đó nắm tay.

Thoáng chốc, Hoắc Nam Phong sắc mặt trầm xuống.

.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play