Vài ngày sau, Triệu Hãn Thanh lại báo cáo với Kinh Hồng về tiến triển của Saint Games.
Tập đoàn Oceanwide từ chối điều khoản không tăng cổ phần, trong khi đó hội đồng quản trị của Saint Games dường như đã bất lực trong việc ngăn chặn sự tấn công dã man của Tập đoàn Thanh Huy. Vì giá mua mà Thanh Huy báo thật sự rất cao nên cổ đông nào cũng muốn bán. Cuối cùng sau nhiều vòng đàm phán, hai bên đã điều chỉnh kỳ hạn “không được tăng cổ phần” trong thỏa thuận thành ba tháng. Đồng thời điều khoản ủy thác CEO của Saint Games bỏ phiếu thay mặt cũng được điều chỉnh thành ba tháng.
Kinh Hồng gật đầu đồng ý.
Nếu là ba tháng thì có thể chấp nhận được.
Sau đó Tập đoàn Oceanwide đã đưa ra đề nghị chào mua công khai bằng tiền mặt có chủ đích đối với toàn thể cổ đông của công ty Saint Games, giá thống nhất là hai mươi lăm bảng Anh cho một cổ, cao hơn Thanh Huy một chút. Tuy nhiên lời đề nghị của Oceanwide phải tuân theo thẩm định và các điều kiện khác chứ không phải là lời đề nghị mua lại vô điều kiện như của Thanh Huy.
Một ngày sau khi Oceanwide Group đưa ra lời đề nghị, Saint Games đã công bố tài liệu offer trên trang web chính thức của mình bằng tốc độ ánh sáng.
Thanh Huy không tiếp tục báo giá cạnh tranh nữa. Tuy đều là thu mua bằng tiền mặt nhưng vốn của Oceanwide và Thanh Huy tương đương nhau, Oceanwide lại có sự ủng hộ từ hội đồng quản trị của Saint Games thì Thanh Huy rất khó có thể chiến thắng. Dù gì đi nữa thì ban giám đốc vẫn có thể tác động rất lớn lên các cổ đông.
Thanh Huy chỉ liên tục gia hạn thời hạn của đề nghị mua lại và chờ đợi kết quả thẩm định doanh nghiệp của Oceanwide để xem liệu Oceanwide sẽ hối hận hay rút lại lời đề nghị sau quá trình due diligence hay không.
Điều mà Triệu Hãn Thanh không ngờ tới là Saint Games liên tục trì hoãn việc thẩm định. Họ nghĩ ra đủ mọi cách để trì hoãn việc thẩm định, và thỉnh thoảng lại đưa ra lý do này hay lý do khác để ngăn cản Oceanwide vào cuộc.
“Xem ra…” Triệu Hãn Thanh gõ gõ lên bàn, “Saint Games chỉ đang lợi dụng chúng ta mà thôi. Bởi vì chúng ta không chấp nhận việc không bao giờ tăng thêm cổ phần nắm giữ hay ủy thác cho bọn họ bỏ phiếu trong tương lai, Saint Games thực chất cũng không hi vọng Oceanwide chúng ta đệ trình offer thành công và có được cổ phần. Bọn họ chỉ muốn lôi kéo các cổ đông bằng lời đề nghị của chúng ta mà thôi.”
Kinh Hồng nhíu mày, “Trì hoãn à?”
“Phải,” Triệu Hãn Thanh phân tích, “hẳn là hội đồng quản trị của Saint Games còn đang tìm thêm các hiệp sĩ trắng khác, những người có thể chấp nhận không tăng cổ phần nắm giữ, hoặc là tìm một số bên khác thành lập một tập đoàn cùng nhau thu mua. Tóm lại, tôi thấy bọn họ vừa không muốn bị Thanh Huy thu mua cũng vừa không muốn bị Oceanwide mua, offer hiện giờ của Oceanwide chỉ là lý do để bọn họ từ chối Thanh Huy mà thôi. Chỉ cần lời đề nghị từ Oceanwide còn chưa có hiệu lực thì bọn họ vẫn còn cơ hội cứu vãn. Bọn họ đang lợi dụng Oceanwide.”
Chỉ cần có báo giá chào mua công khai cao ngất ngưởng từ Oceanwide, chắc chắn cổ đông của Saint Games sẽ không bị Thanh Huy thuyết phục. Cùng thời điểm, Saint Games lại trì hoãn việc thẩm định của Oceanwide, cưỡi lừa nhưng vẫn tìm ngựa.
Kinh Hồng gật đầu, anh khẽ cười, “Đê tiện thật đấy.”
Triệu Hãn Thanh cũng đồng ý, “Phải.”
“Thế này đi,” Kinh Hồng nói, “cậu đích thân tới Saint Games một chuyến. Thử thúc ép và đặt ra kỳ hạn cuối cùng xem.”
“Được,” Triệu Hãn Thanh cũng có ý như vậy, anh ta nói, “tôi sẽ bảo trợ lý đặt vé luôn.”
***
Triệu Hãn Thanh bay đến London vào ngay hôm đó, Kinh Hồng thì ở lại trụ sở Bắc Kinh chờ tin từ Triệu Hãn Thanh.
Triệu Hãn Thanh không phụ sự chờ mong của Kinh Hồng, ngay hôm sau, Saint Games đã đồng ý để đoàn thẩm định của Oceanwide vào công ty để thực hiện thủ tục due diligence.
Nghe nói để đến nơi nhanh nhất có thể, Triệu Hãn Thanh đã bắt Uber tới thẳng Saint Games sau khi hạ cánh xuống London. Sáng hôm đó anh ta đã gặp CEO và CFO của Saint Games nhưng vẫn chưa có tiến triển gì. Đối phương lúc thì nói điểm này trong danh sách chưa chuẩn bị xong, lúc lại nói điểm kia trong danh sách chưa chuẩn bị đủ.
Sáng hôm sau, Triệu Hãn Thanh lại tới trụ sở của Saint Games nhưng vẫn không thể đẩy nhanh tiến độ thực chất của việc mua lại.
Vì vậy đêm hôm đó, sau khi nhận được sự đồng ý từ Kinh Hồng, Triệu Hãn Thanh đã trả phòng khách sạn, mang theo hành lý bắt taxi đi thẳng tới sân bay quốc tế London. Trên đường đi, anh ta gửi một email nói rằng vì không thể tiến hành thẩm định doanh nghiệp nên Tập đoàn Oceanwide quyết định rút khỏi cuộc cạnh tranh mua lại này.
Và khi xe của Triệu Hãn Thanh qua London một bước, quản lý của Saint Games đã gọi anh ta quay lại.
Cuối cùng Saint Games cũng không dùng dằng nữa mà tỏ ý hoan nghênh Oceanwide đến công ty vào thứ Hai tới để tiến hành thẩm định, bọn họ đã sắp xếp phòng họp tốt nhất cho việc này.
Quá trình thẩm định sau đó diễn ra rất thuận lợi, Saint Games quả thực là một công ty đáng thu mua. Thương hiệu uy tín, năng lực của đội ngũ, sự gắn kết với khách hàng và ảnh hưởng thương hiệu đều rất cao. Tập đoàn Oceanwide chỉ bị chậm trễ trong việc hoàn tất quy trình thẩm định do lúc đó giám đốc phụ trách pháp chế của Tập đoàn Oceanwide đã bị lôi đi tham gia đào tạo tuân thủ hình sự tại Bắc Kinh, hoạt động trong ngày cuối cùng là đi thăm trại tạm giam. Giám đốc pháp chế không thể ký tên vì còn đang ở trong trại, hơn nữa còn sợ chết khiếp.
Trong quá trình chờ đợi, Kinh Hồng đã tạo cho mình một thói quen là mỗi ngày sẽ lên đọc các bài đăng của Eternal-Sunshine_Zhou trên diễn đàn cũ kỹ kia, coi như để giải tỏa áp lực.
Qua từng con chữ, dường như Kinh Hồng có thể nhìn thấy và nói chuyện với Chu Sưởng của mười mấy năm về trước.
Anh nhìn ra được khi đó Chu Sưởng cũng đang học tập, đang mày mò nghiên cứu, khả năng xử lý những việc mới phát sinh khi ấy không thể thành thạo như hôm nay.
Và tình cờ là Kinh Hồng đã phát hiện ra bài đăng mà Chu Sưởng nhắc đến anh, ví dụ như “Giáo trình của @Swan đã đề cập đến vấn đề này, tôi không nhắc lại nữa”.
Kinh Hồng luôn có một cảm giác rất kỳ lạ.
Hóa ra anh và Chu Sưởng đã quen nhau từ mười mấy năm về trước, trước cả cuộc thi kinh doanh.
Qua Internet.
Hai người bọn họ học về máy tính, làm về Internet, cả đời giao tiếp với Internet, và hóa ra cơ hội đầu tiên để tìm hiểu nhau cũng chính là Internet.
Thật sự rất trúc trắc khi thảo luận về Internet di động vừa mới được phát triển trên mạng Internet truyền thống.
Buổi tối mà anh đọc xong bài đăng cuối cùng cũng là khi quá trình thẩm định kết thúc.
Trước khi biến mất khỏi diễn đàn, Chu Sưởng đã đăng bài viết cuối cùng như một lời từ biệt, bài đăng ấy kết thúc bằng một câu thơ nổi tiếng:
[Bức màn Internet di động đã được vén lên và bầu trời tràn ngập ánh bình minh.
Cuối cùng rồi chúng ta sẽ gặp lại nhau ở đâu đó trong thế giới “Internet” này.
Chớ buồn phía trước không tri kỷ, thiên hạ ai mà chẳng biết người*.]
*Trích từ Biệt Đổng Đại của Cao Thích.
“Chớ buồn phía trước không tri kỷ, thiên hạ ai mà chẳng biết người”. Kinh Hồng nhẹ nhàng đọc lên khi nhìn thấy lại câu này vào hơn mười năm sau.
Về sau quả nhiên Internet di động đã vút bay và dấy lên một cơn sóng lớn.
Bây giờ chính anh, Chu Sưởng, còn có những người sáng lập của các công ty nổi tiếng khác đều đã trở thành khách mời thường xuyên của giới truyền thông.
Tất nhiên là đại đa số các doanh nhân khởi nghiệp thành công đều dựa vào “bắt chước” kết hợp với nội địa hóa. Một khi app đó thành công ở Hoa Kỳ thì tốc độ bắt chước của đám doanh nhân Trung Quốc chỉ được tính bằng “ngày”.
Kinh Hồng nghĩ: Anh và Chu Sưởng có coi như “gặp lại nhau ở đâu đó trong thế giới Internet này” không?
Chu Sưởng bây giờ đã có con mắt tinh tường đối với các lĩnh vực mới nổi của Internet, Kinh Hồng đột nhiên muốn biết Chu Sưởng đã trưởng thành như thế nào trong mười mấy năm từ trước đến nay.
Kinh Hồng mở Google News và nhập hai chữ “Chu Sưởng” bằng tiếng Trung, sau đó nhấn vào “Tools” chỉnh thời gian thành “1/2009-1/2010” rồi ấn tìm kiếm.
Không có kết quả.
Dùng tiếng Anh “Zhou, Chang” cũng không có kết quả.
Kinh Hồng lại đổi thời gian thành “1/2010-1/2022”, vẫn không có kết quả.
“1/2022-1/2012”, vẫn không có kết quả.
Phải đến giai đoạn 1/2014-1/2015 thì trang web chính thức của McKinsey mới đăng tải một số lời giới thiệu có liên quan, về cơ bản đều là những kinh nghiệm làm dự án được chính Chu Sưởng chia sẻ. Các công ty lớn thường yêu cầu một số nhân viên viết gì đó rồi đưa lên mạng, bọn họ gọi đó là “xây dựng cộng đồng”.
Tiêu đề các bài viết đều là “Giải thích các quy định mới của FCC* và tính trung lập Internet*”, “Năm 2015, nền kinh tế chia sẻ* có thể chịu sự giám sát pháp luật nghiêm ngặt hơn”, “Bốn xu hướng chính của điện toán đám mây trong năm 2015”, cùng với “Chia sẻ kinh nghiệm dự án XX” gì đó.
*FCC là viết tắt của Federal Communications Commission – Một loại chứng nhận được cấp bởi Ủy ban Truyền thông Liên bang Hoa Kỳ, với mục đích xác nhận rằng sản phẩm công nghệ không gây ra ảnh hưởng nhiễu động điện từ vượt quá giới hạn mà Ủy ban Truyền thông Liên bang Mỹ chấp thuận.
*Tính trung lập Internet là nguyên tắc theo đó các nhà cung cấp dịch vụ Internet phải đối xử với tất cả các loại dữ liệu trên mạng bình đẳng, không phân biệt theo người dùng, nội dung, trang web hay nền tảng, ứng dụng, loại thiết bị gắn nối hoặc phương pháp truyền thông.
*Kinh tế chia sẻ là một mô hình thị trường lai trong đó đề cập đến mạng ngang hàng dựa trên chia sẻ quyền truy cập vào hàng hóa và dịch vụ. Khái niệm này không phải là mới.
Kinh Hồng đọc hết bài này đến bài khác, từ năm này qua năm khác, chủ yếu đều là những dự án này.
Bắt đầu với việc quản lý đầu tư, lý do tại sao lại buộc phải thực hiện một giao dịch thu mua, rồi về việc hắn đã giúp công ty khách hàng giải quyết các vấn đề tài chính như thế nào, v.v.
Thời gian sau đó sớm hơn một chút, lĩnh vực đã chuyển sang quản lý doanh nghiệp, vậy mà Kinh Hồng cũng đã thấy được dự án giảm biên chế khiến Chu Sưởng một trận thành danh. Chu Sưởng viết rằng, ý tưởng của hắn là “sa thải một lần, và CEO cũng đã tuyên bố rõ ràng là sẽ không có lần giảm biên chế thứ hai”, vì nếu chỉ giảm biên chế đúng một lần thì công nhân viên sẽ làm việc bình thường thậm chí còn thầm cảm thấy may mắn. Nhưng nếu có thêm một lần giảm biên chế nữa thì công ty sẽ phải đối mặt với tình cảnh lòng người hoảng hốt, cho rằng sẽ còn có lần thứ ba lần thứ tư, và khi đó sẽ không dừng lại ở vấn đề chi phí nữa.
Từng mục được sắp xếp rất rõ ràng.
Kinh Hồng đưa tay lên mân mê môi của mình, anh cảm thấy hơi khát.
Anh đi tới chỗ tủ lạnh, cầm cốc lên và lấy một ít đá, nhưng lại lưỡng lự khi nhìn thấy đủ loại đồ uống trong tủ lạnh.
Cuối cùng anh lấy một lon bia ra.
Lòng anh mơ hồ cảm thấy dường như sẽ thú vị hơn khi vừa uống thứ này vừa tiếp tục đọc về quá khứ của Chu Sưởng.
Kinh Hồng giật nắp lon, bọt trắng ào ạt trào ra.
Anh ngửa cổ uống một hớp rồi tiếp tục đọc.
Thực ra Kinh Hồng đã nghe về khá nhiều dự án đầu tư trong số này, anh vừa đọc vừa nghĩ: Hóa ra dự án công ty XX thu mua công ty XX là do Chu Sưởng thực hiện.
Trái với những gì Kinh Hồng nghĩ, Chu Sưởng không hề qua loa về những bài “xây dựng cộng đồng” này.
Kinh Hồng biết Chu Sưởng tuyệt đối không phải dạng thích chia sẻ hay dạy dỗ, nhưng bài tóm tắt của các dự án trên trang web đều rất chi tiết và tỉ mỉ.
Nguồn gốc của thương vụ mua lại này, những lợi ích có thể đạt được và những khó khăn có thể xảy ra, rồi thì kế hoạch chuẩn bị cho những bất lợi này, toàn bộ quá trình ra quyết định cùng với ưu thế và bất lợi của vụ thu mua, còn có những rủi ro phát sinh sẽ gặp phải và các phương pháp ứng phó khi đó…
Tham vọng rất rõ ràng, bất cứ công việc gì hắn cũng sẽ hoàn thành một cách hoàn hảo, dù chỉ là “xây dựng cộng đồng”, rõ ràng Chu Sưởng muốn có một vị trí cao hơn và làm những vụ lớn hơn.
Kinh Hồng còn phát hiện Chu Sưởng còn phân tích, nhào nặn từng tí một đối những dự án thất bại.
Hắn không có quá nhiều dự án thất bại, Kinh Hồng chỉ thấy có hai ba dự án.
Một lần là đầu tư sai lầm vào một công ty. Cuối cùng công ty startup đó đã phá sản, Chu Sưởng đã tổng kết cực kỳ chi tiết, ví dụ như tuy rằng đội ngũ sáng lập rất xuất sắc, tất cả đều là người từng làm ở Google nhưng văn hóa công ty và phúc lợi của công ty đều sao chép từ Google trăm phần trăm, khiến công nhân viên sinh ra ảo giác “công ty này là một nhánh của Google”, thiếu đi cảm giác hổ báo và dám nghĩ dám làm của một startup…
Còn có một lần là giá đưa ra để thu mua không đủ, ông chủ của khách hàng quá do dự dẫn đến bỏ lỡ cơ hội. Chu Sưởng cũng tổng kết chi tiết. Sau này, quả nhiên công ty mà khách hàng mua vì ham rẻ đã không hoạt động tốt.
Tiếng Anh của Chu Sưởng rất lưu loát, phát âm chuẩn lại hay, thậm chí còn giỏi hơn những bạn học người Mỹ của Kinh Hồng.
Rất ít người Trung Quốc đặc biệt là nam giới có thể nói được tiếng Anh lưu loát. Việc này đòi hỏi người đó phải thông minh và chăm chỉ, không thể thiếu yếu tố nào.
Đêm đã khuya và đã đến giờ đi ngủ, nhưng Kinh Hồng vẫn đang xem những dự án và báo cáo đó.
Hóa ra đây chính là Chu Sưởng hồi còn đi làm công cho người ta.
Can đảm nhưng lại tinh tế.
Thậm chí Kinh Hồng còn lật lại cả những bài luận từ sớm hơn nữa của Chu Sưởng, thỉnh thoảng lại mỉm cười khi đọc.
Trước khi kịp nhận ra thì đã uống hết hai lon bia, Kinh Hồng cảm thấy người mình hơi nóng.
Dường như Kinh Hồng đã hiểu biết thêm một chút về Chu Sưởng ba mươi mấy tuổi bây giờ nhờ vào việc thăm dò Chu Sưởng hồi hai mươi mấy tuổi.
Anh cảm thấy khá vui sướng.
Biết mình biết ta luôn là lợi thế hàng đầu trong cạnh tranh.
Kinh Hồng cho rằng cảm giác vui sướng này là do anh đã hiểu rõ đối thủ của mình.
Nhưng dường như có một giọng nói từ sâu trong đáy lòng thủ thỉ với anh rằng: Có lẽ không phải như vậy.
Hết chương 27.
Lời tác giả: Trên thực tế, thời gian “không tăng cổ phần nắm giữ” thường được sửa đổi thành một hoặc hai năm, hoặc ít nhất là nửa năm, vì phục vụ tình tiết truyện nên mới là ba tháng, ngoài đời thường không ngắn như vậy ha!
Quy định mới của FCC: Vào năm 2015, FCC (Ủy ban Truyền thông Liên bang Hoa Kỳ) đã ban hành quy định cấm các nhà mạng (ATT, Verizon, v.v., tương tự như China Mobile và China Telecom ở Trung Quốc) bán tốc độ mạng nhanh hơn cho các nhà cung cấp nội dung* (thường là các công ty công nghệ lớn, chẳng hạn như như Google), quy định cho rằng việc này vi phạm tính trung lập Internet (Net Neutrality) và đã ban hành quy định. Nếu áp dụng đối với doanh nghiệp Trung Quốc thì việc này tương tự như cấm China Mobile thu tiền từ Tencent để cho phép video của Tencent có tốc độ truyền nhanh hơn, vì hành động này bị cho là không công bằng đối với các doanh nghiệp vừa và nhỏ có hạn chế về tài chính. Quy định này sau đó đã bị bãi bỏ vào năm 2017.
*Nhà cung cấp nội dung (Content Provider) là một công ty cung cấp các nội dung thông tin như tin tức, âm nhạc, tranh ảnh, băng hình và các tác phẩm nghệ thuật dưới dạng số hóa thông qua web.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT