“Vậy nên Lại Lại đặɕ ɓıệŧ qua đây đón Thất Tịch với anh à?”
Sở Lại vẫn chưa ăn cơm nên Sầm Úy dẫn cậu đến một nhà hàng nổi tiếng ở địa phương, trông tâm trạng của người đàຖ ôຖງ vô cùng vui vẻ, lúc nhìn thấy cậu thì áՈҺ ɱắ੮ vẫn dán chặt vào người Sở Lại, chưa dời đi một phút nào.
Sở Lại chẳng muốn ăn gì cả, trên mặt cậu hiện rõ sự buồn ngủ vì lệch múi giờ, lúc này cậu ra hiệu cho Sầm Úy gọi món còn mình thì chống cằm ừ một tiếng: “Chứ sao nữa?”
Sầm Úy: “Anh vốn định chiều nay về”.
Sở Lại: “Vậy lúc anh về đến nhà thì cũng đã đêm một rồi, lúc đó qua ngày Thất Tịch rồi còn đâu”.
Hai người đang ngồi ở tầng hai của nhà hàng, bên ngoài cửa sổ phong cách cổ xưa có thể nhìn thấy buổi chiều của bến tàu, sóng nước lăn tăn, trong phòng còn có người chơi đàn violin khiến không khí trở nên vô cùng lãng mạn.
Sầm Úy hiểu rất rõ khẩu vị của Sở Lại, gọi món xong anh vẫn không chịu ngồi sang phía đối diện, lúc này anh nói: “Lại Lại nhớ anh à?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT