Sở Lại chưa bao giờ phóng túng như vậy, lúc cậu được Sầm Úy ôm từ thang máy công ty ra đến bãi đỗ xe thì vẫn không quên nhắc Sầm Úy: “Áo khoác của em vẫn ở khách sạn”.
Giọng của cậu vẫn hơi khàn, nói xong cậu lại lẩm bẩm: “Sầm Úy, anh thật đáng ghét, em nói được rồi mà anh vẫn…”
Cậu còn chưa nói xong thì đã bị anh hôn một cái, ђô๓ ภคץ người trong công ty cơ bản đều ở hội trường buổi liên hoan. ɦ¡ệท Շạ¡ đã sắp rạng sáng rồi, có những nhân viên đi tăng hai tăng ba nên chắc vẫn chưa về, ngày mai mọi người chính thức nghỉ tết nên bây giờ công ty rất vắng vẻ, lạnh lẽo.
Sở Lại đẩy khนôຖ ๓ặt đang xáp lại gần cậu ra xa: “Đừng làm phiền em”.
Cậu mệt đến nỗi không mở nổi mắt nhưng Sầm Úy vẫn cười đùa: “Là em nói được mà”.
Sở Lại: “Em không luôn miệng nói được, tốt nhất là anh tự lau kính đi, em sợ dì lao công nhìn thấy thì sẽ nghĩ anh biến thái đó”.
Vốn dĩ Sầm Úy không phải là người có da mặt dày nhưng có thể thấy tình yêu đủ để thúc đẩy anh làm những hành động thân mật, lúc này anh ừ một tiếng rồi nói: “Lại Lại Qυɑռ ŧâɷ đến anh quá”.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play