Sở Lại nghỉ ba ngày nhưng cậu không ngờ ba ngày này hầu hết cậu đều ở trên giường.
Cậu nằm trên giường im lặng rất lâu, mãi đến đi Liễu Uyên gọi điện thoại đến hẹn cậu đi ra ngoài chơi thì giọng của Sở Lại vẫn còn khàn đặc.
Liễu Uyên: “Không phải chứ, cậu vẫn còn đang ở trên giường à, hâm mộ quá”.
Sở Lại mở miệng nói chuyện cũng rất khó khăn, mặc dù cơ thể cũng gọi là tạm ổn nhưng trong lòng cậu vẫn có sự hổ thẹn của việc mình “hoang dâm vô độ”: “Có gì đáng ngưỡng mộ chứ”.
Cậu uống một ngụm nước được đặt ở đầu giường, cũng sắp trưa rồi nhưng người nhà họ Sầm cũng không gọi cậu, chắc là Sầm Úy đã dặn họ rồi.
Sở Lại từ “sống với người nhà cũng rất tốt” nhảy vọt lên “sau khi kết hôn quả nhiên không được sống chung với phụ huynh”, cậu uống nước xong thì lại nghĩ đến dáng vẻ tối qua Sầm Úy lau đi vết tích ở trên khóe miệng rồi lại thở dài một hơi.
Liễu Uyên: “Đây là tiếng thở dài của hạnh phúc sao?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play