Bên ngoài cửa sổ là xe cộ bị tắc đường xếp thành một hàng dài, thành phố sau cơn mưa trông vẫn hơi sầm sì, u tối.
Cần gạt nước chậm gạt chuyển động còn nhịp tim của Sở Lại thì đập nhanh hơn, dồn dập hơn, nhanh giống như lúc hôn anh vậy.
Cậu khẽ nuốt nước bọt, lúc này cậu không nhìn Sầm Úy mà chỉ thấp giọng nói: “Tôi biết anh thật lòng nhưng Sầm Úy à…”
Cậu ngập ngừng rồi lại nhìn ra ngoài cửa sổ, trong ánh sáng mờ mịt của buổi chiều tà, góc mặt của cậu vẫn rất rõ ràng. Mặc dù Sầm Úy không mấy khi bắt gặp nhưng anh vẫn có thể miêu tả chính xác đường nét của cậu.
Sở Lại nói: “Con người anh rất tốt nhưng tôi rất khó để tin chúng ta sẽ có tương lai”.
Câu này cũng coi như là từ chối khéo rồi vậy nên Sở Lại không dám nhìn Sầm Úy.
Sầm Úy thực sự trông quá đẹp, người có ngoại hình đẹp vốn có ưu thế tự nhiên, khiến người ta mềm lòng, khiến người ta do dự cuối cùng là vạn kiếp bất phục.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play