“Bán kẹo bông nên miệng cũng ngọt như đường vậy à?” Ngô Cương cười một tiếng.
Nhanh chóng chạy lên đuổi kịp mấy ngời Chu Ký, chần chờ một lúc, trước tiên đưa cho Đổng Tiêu một cây, nghĩ làm vậy thì sẽ tự nhiên hơn.
Không ngờ Đổng Tiêu lại không nhận, còn cố ý cười hỏi: “Tôi nhận được không vậy? Tôi là bạn gái của cậu sao?”
“Cái này tôi cho cậu, không có ý gì hết đâu, chỉ muốn muốn cậu ăn xong thì mồm miệng ngọt ngào hơn thôi, đừng có mà bêu xấu tôi.” Ngô Cương biết cậu ta cố ý chọc ghẹo nên nói rõ ràng.
“Coi nè, lời nói của cậu ta tệ như vậy, các cậu có muốn ăn không?” Đổng Tiêu nhìn qua Chu Ký và Lưu Hiểu Hiểu, cười xấu xa nói.
Ngô Cương không thèm để ý cậu ta, anh tiếp tục đưa cho Lưu Hiểu Hiểu một cây khác.
Mặt Lưu Hiểu Hiểu hơi đỏ, nhưng cô nàng phản ứng rất nhanh: “Bạn học Ngô Cương cứ yên tâm, tôi ăn kẹo của cậu thì nhất định sẽ nói tốt giúp cậu.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT