“Hây da, cậu làm tôi lo lắng muốn chết, đau lòng quá đi.” Ngô Cương nói, anh vòng tay ôm nhẹ Chu Ký vào lòng.
“Tôi biết rồi, hai ngày sau sẽ khỏe thôi. Cậu trở về học tiếp đi.” Chu Ký nhớ lại khoảnh khắc Ngô Cương lo lắng, vội vàng cõng cô vào phòng y tế, trong lòng dâng lên một cảm giác ấm áp lạ kỳ, có điều cô vẫn nhắc nhở anh cần quay về học tiếp.
Nói rồi cô đưa tay vén những sợi tóc tinh nghịch đang xõa trước mặt Ngô Cương.
“Lần đầu tiên tôi đến phòng cậu, ngồi chưa ấm chỗ đã đuổi tôi đi rồi.” Ngô Cương nắm lấy bàn tay của cô, mân mê từng ngón tay. Anh cúi đầu, cọ cọ má với Chu Ký.
Anh giả vờ dỗi hờn: “Hừ, cậu cũng không thèm thưởng gì cho tôi cả.”
Chu Ký đỏ mặt, cô nhắm mắt, nghiêng đầu tặng cho Ngô Cương một nụ hôn ngọt ngào trên môi.
Ngô Cương nhoẻn miệng cười, chỉ vậy thôi đã đủ thoả mãn với anh rồi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play