"Đến rồi à?" Ngô Cương thở phào nhẹ nhõm, vẻ mặt lập tức trở nên xán lạn.
Sau đó chỉ chỉ áo gió của Chu Ký, lại chỉ vào chính mình: "Cùng loại với nhau."
"Chúng ta đi thôi." Chu Ký cười cười, lơ đãng nhìn thoáng qua bên kia trạm xe, sau đó nói với Ngô Cương.
"Đi thôi." Ngô Cương đỡ đầu xe, thẳng người.
Kỳ thật Chu Ký vừa ra khỏi cổng trường đã nhìn thấy Trần Túc đứng trước mặt Ngô Cương, hai người đang nói chuyện, sau đó Trần Túc đi về phía trạm xe.
Chu Ký cố ý đi chậm lại, trong lòng lại đang suy nghĩ, hai người này vì sao lại cùng nhau nói chuyện? Vừa rồi nhìn thấy Ngô Cương với vẻ mặt cười nói vui vẻ, hình như cũng không có gì khác thường, cho nên đè nghi vấn trong lòng xuống, chỉ yên lặng ngồi ở yên sau.
Ngô Cương cũng đang suy nghĩ có phải Chu Ký đã nhìn thấy Trần Túc nói chuyện cùng mình hay không, trong lòng cũng không yên tâm, cho nên nhất thời cũng không tìm được lời nào để nói, hai người cư nhiên trầm mặc đến kỳ lạ.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT