“Ăn cơm cũng không ở yên.” Đổng Tiêu nhìn thấy thì cười nói.
“Cơm có ngon cũng không bằng thóc mốc vừng thối.” Ngô Cương thấy Đổng Tiêu tuy rằng nói chuyện với mình, nhưng đôi mắt lại nhìn cửa, biết vậy ta là đang xem Trần Túc có đi vào hay không, cũng cười.
Ngô Cương biết, Đổng Tiêu thật sự rung động với Trần Túc.
Chu Ký gửi tin nhắn tới: Hai cậu lại đang mưu đồ bí mật gì? Ăn cơm đàng hoàng đi.
Người đẹp, cậu thật sự muốn quản lý chặt như thế này? Cậu làm vậy những ngày sau Ngô Cương phải sống như thế nào đây.
Con gái mà, đều như vậy cả, nghĩ cái gì thì nói cái đó, có nên quản hay không, bị mù mới không quản.
Ngô Cương nhớ tới trưa nay Trần Túc đứng ở trước chỗ ngồi của mình nói xin lỗi, vẫn luôn lo lắng Chu Ký hiểu nhầm, bây giờ vừa làm rõ một chút, nên trả lời: Tôi ăn cơm khá đàng hoàng, cùng lắm là nhìn lén ai đó vài lần. Là Đổng Tiêu đang nhìn Trần Túc chưa đến nhà ăn.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT