“Nghĩ cũng đúng, chắc các em cũng chẳng muốn lấy thành tích của mình ra để đùa. Còn học sinh ba tốt nếu như sau này thành tích đủ tốt thì dựa vào đó cũng có thể lấy lại được.” Thầy Ngô nhìn Đổng Tiêu nói.
Ngô Cương cùng Đổng Tiêu cũng cười.
Ha ha, diễn xuất của chúng em giỏi đến mức độ đó hay sao? Thầy Ngô chắc vẫn tưởng hai người thật sự bị ốm.
“Em đó đừng có mà có suy nghĩ không đúng đắn, đừng có tưởng chuyển sang ban xã hội rồi thì có thể bỏ học lý hóa, nó vẫn quan trọng như bình thường đó nhé, nếu không thì không đạt được danh hiệu học sinh ba tốt đâu đấy.” Thầy Ngô nhìn Ngô Cương nói.
“Em á, vậy thì bỏ đi thầy ạ.” Ngô Cương sờ gáy.
Lúc không cần ngại ngùng cậu ngại làm gì chứ.
“Sao lại bỏ đi chứ? Lúc mới chuẩn bị chọn cán bộ chia ban em đã nói với thầy như thế nào? Nếu biết em không có động lực như vậy thầy đã chẳng chọn em rồi còn nhờ người tiến cử nữa chứ.” Nụ cười trên mặt của thầy càng sâu.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play