Lúc nói chuyện có một hạt đậu nành rơi ra từ trong miệng của Ngô Cương. Anh nhìn Chu Ký rồi cười ngượng ngùng, bản thân cũng không dám nhiều lời nữa mà tiếp tục ăn cơm.
“Bạn học này có phải người lớn không dậy cậu là lúc ăn cơm không được nói chuyện không hả?” Chu Ký thấy mặt Ngô Cương đang đỏ bừng như vậy thì càng muốn trêu anh.
“A tớ ăn xong rồi.” Ngô Cương nhanh chóng ăn cho xong rồi mở miệng nói với Chu Ký.
Sau đó anh nói với cô: “Thực sự là mẹ tớ chưa từng nói, nhưng mà bố tớ đã nói rằng con trai thì chỉ cần dạy dỗ một cách phóng khoáng là được không cần phải cần quá để ý đến tiểu tiết đâu.”
Lúc xuống xe Chu Ký nói: “Để tớ cầm túi đồ cho.”
“Cậu có cầm nổi không?” Ngô Cương cố ý đưa túi đồ nặng cho Chu Ký, có vẻ nó nặng bằng cân nặng của một đứa trẻ con.
Sau đó anh cười nói: “Chúng ta chia ra đi, cậu đi trước bao giờ đến kí túc xá thì đợi tớ xong tớ đưa túi đồ cho cậu.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play