"Không thể nào, gà cay là thứ tôi yêu thích nhất."
Ấn Triều Dương đáp lời Trần Thạch, sau đó quay sang nói với Ngô Cương: "Đại ca, cậu sẽ không nuốt lời chứ?"
"Có khi nào tôi tính toán gì với các cậu không?" Ngô Cương không hiểu ý cậu ta, lên tiếng hỏi. 
"Vậy cậu còn nhớ lời cậu nói trước cả lớp, có mặt thầy Ngô không?" Ấn Triều Dương ngại ngùng đáp. 
Nghe đến đây Ngô Cương mới hiểu, Ấn Triều Dương đang nhắc đến việc đãi tiệc ăn mừng giải thưởng, anh suy nghĩ một lúc. Ngày mai chắc chắn không được, sau đó còn có cuộc thi giữa kì, anh nói: "Tôi chắc chắn sẽ làm, có điều chờ chúng ta thi giữa kì xong đã."
Tình bạn, tình yêu, thứ tình cảm thâm sâu như biển. 
Sáng sớm ngày hôm sau, Ngô Cương vẫn hẹn giờ dậy như ngày đi học bình thường, anh xuống giường, vệ sinh cá nhân, đi ăn sáng, sau đó đến phòng học đọc sách. Đúng 8 giờ 30 phút anh thu dọn sách vở, rời khỏi phòng học, đi đến trạm chờ xe buýt. Ngô Cương cố tình đi ngang qua lớp 10-1, không nhìn thấy Chu Ký, nghĩ rằng cô đang ở trạm xe đợi anh, vội sải bước nhanh hơn. 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play