Ngày thứ hai, buổi tối về nhà sau tiết tự học, Hứa Hân Dao lại vẫn ở nhà, ở phòng khách ăn hoa quả xem ti vi, Tống Dịch chào một tiếng tỷ tỷ, rồi liền lên đi lên lầu trở lại gian phòng của mình.

Hứa phụ xế chiều hôm nay về đến nhà cũng hơi kinh ngạc, nữ nhi dĩ nhiên không có ra ngoài, còn an ổn theo sát chính ông đồng thời cùng ăn cơm tối, cuộc sống như thế, nhưng là đã lâu đều không từng có.

Buổi tối, xem xong sách khi Tống Dịch chuẩn bị rửa mặt ngủ, chờ Tống Dịch rửa mặt xong trở về, trước bàn đọc sách lại có người ngồi ở nơi đó.

"Không thích ta cho ngươi hình nền điện thoại sau?"

Buổi tối tan học khi trên xe về nhà, Tống Dịch vẫn là đem hình nền điện thoại thay đổi trở về, vạn nhất bị Hứa thúc thúc nhìn thấy sẽ không tốt.

"Không phải." Tống Dịch không biết nên giải thích thế nào.

"Xem ra là không đủ yêu thích."

Hứa Hân Dao lại cầm điện thoại di động lên xem xét lại một phen, ung dung đứng lên, đi ra ngoài.

Tống Dịch cầm lấy di động, màn hình điện thoại lại bị thay đổi, vẫn là hình ảnh kia, bởi vì Tống Dịch phát hiện hình ảnh kia có cổ áo lộ ra một điểm nội y Lace một bên, Tống Dịch nhớ tới, ngày hôm qua Hứa Hân Dao là không có mặc nội y.

Trên bàn có một tờ giấy làm Tống Dịch chú ý, mặt trên có thêm một chuỗi con số, Tống Dịch nhìn chằm một phút, cuối cùng quyết định lưu lại liên lạc bên trong điện thoại.

Sau khi rất nhiều chuyện, Hứa Hân Dao buổi tối trước Tống Dịch về nhà, đêm khuya sẽ đi tới trong phòng Tống Dịch, Tống Dịch cũng từ mới bắt đầu không biết làm sao dần dần quen thuộc, Hứa Hân Dao ở bên cạnh ăn đồ ăn, lầm bầm lầu bầu, nàng liền xem sách của mình, Hứa Hân Dao hỏi nàng vấn đề gì nàng cùng phải trả lời, trả lời đều rất đơn giản, ngữ khí cũng không tiết lộ bất kỳ tâm tình gì.

Nhưng Tống Dịch biết mỗi ngày đều không giống nhau, trong lòng nàng có chờ mong, chờ mong Hứa Hân Dao ngày hôm nay, sẽ lúc nào đến phòng nàng, chờ mong cỗ đặc biệt cây đào mật mùi thơm, chờ mong lại một lần nữa nhìn thấy Hứa Hân Dao.

Khi Tống Dịch dần quen đang chờ đợi thì Hứa Hân Dao biến mất, nàng lại giống như trước như thế đêm không về hoặc là rạng sáng sau khi mới trở về.

Tống Dịch rõ ràng cảm giác được toàn bộ bầu không khí trong nhà chìm xuống, Hứa thúc thúc cũng không còn vui vẻ, ở trên bàn cơm cũng đăm chiêu nhăn.

Di động Tống Dịch khi bị Hứa Hân Dao lần thứ hai đổi lại hình nền, nàng vẫn để nguyên không đổi lại, Tống Dịch cũng không nhân ra được chính mình nhìn chăm chú điện thoại di động xem số lần trước nàng lưu càng ngày càng nhiều.

Hơn một tuần lễ, vào một buổi tối đó cửa phòng Tống Dịch lại bị mở ra, Tống Dịch không có ngẩng đầu đến xem, tiếp tục viết sách trên bàn.

Người tiến vào càng đi càng gần, cuối cùng đứng ở bên người Tống Dịch.

Hai người liền như vậy một hồi lâu, cuối cùng Tống Dịch để bút xuống ngẩng đầu lên nhìn về phía Hứa Hân Dao.

"Có việc?" Tống Dịch mở miệng như thường ngày, không có bất kỳ tâm tình gì.

Hai người liền như vậy nhìn đối phương, đột nhiên Hứa Hân Dao ngoắc ngoắc khóe miệng, bước ra chân ngồi vào trên đùi Tống Dịch.

Tống Dịch hơi kinh ngạc, trong mắt lướt qua một tia nghi hoặc, nhưng trên mặt hào không gợn sóng.

"Nhớ ta không?" Hứa Hân Dao ôm hai tay, dựa cổ ôm lấy.

Tinh xảo dung nhan lộ ra vẻ quyến rũ, ngữ khí phát ra lười biếng, quen thuộc mùi thơm, khoảng cách gần như vậy tiếp xúc, làm nhịp tim Tống Dịch từ từ tăng nhanh, nhưng nàng giả vờ bình tĩnh.

"Tỷ tỷ, thời gian không còn sớm."

"Lỗ tai của ngươi đỏ." Hứa Hân Dao như là phát hiện chuyện thú vị, đưa tay sờ sờ.

Hứa Hân Dao tay lạnh buốt, Tống Dịch cảm giác tai đang đỏ, bị đụng vào dĩ nhiên có loại cảm giác thoải mái.

"Ngươi nên đi nghỉ ngơi, tỷ tỷ."

"Ta nên làm cái gì, cần ngươi đến nói cho ta biết không?" Hứa Hân Dao trong nháy mắt thay đổi sắc mặt, mặt không hề cảm xúc mà nhìn Tống Dịch.

"Không cần." Tống Dịch không nhìn vào vẻ mặt Hứa Hân Dao đang biến đổi, mà bình thường hồi đáp.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play