Trữ Khâm Bạch hung dữ với người ta xong, nhìn dáng vẻ mở miệng muốn nói gì đó lại không cách nào để thanh minh của người trước mặt lại không khỏi mềm lòng.
Ngay cả khi bị ốm ngồi ở cuối giường, người luôn tỏ ra là mình ổn trước mặt người khác như Châu Thanh thậm chí còn không biết giấu diếm mà sẽ thẳng thừng nói với anh rằng, hai ngày nay anh không gọi điện cho em.
Lời nói này thốt ra từ trong miệng cậu chính là sự để tâm của cậu.
Cứ như thể kẻ tội ác tày trời ngược lại là Trữ Khâm Bạch anh.
Cuối cùng thì lo lắng đã chiếm được ưu thế, Trữ Khâm Bạch từ bỏ việc tính toán, đưa thuốc qua: "Uống thuốc trước đi đã."
Châu Thanh đưa tay ra, cậu đổ quá nhiều mồ hôi nên viên con nhộng và thuốc viên dính vào lòng bàn tay, lúc cho vào miệng dường như có thể nếm được vị đắng chưa từng thấy. Người từ trước đến nay luôn uống thuốc như ăn cơm mà không có phản ứng gì lần đầu tiên bị đắng đến mức phải cau mày.
"Bây giờ biết là khó uống rồi à?" Trữ Khâm Bạch tiện tay lấy ly nước lại.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT