Sáu giờ chiều ba ngày sau, tại sân bay Phủ Thành.
Trong phòng chờ VIP.
Sau khi rời khỏi môi trường vùng núi, Trữ Khâm Bạch thay ra một chiếc áo sơ mi đen bình thường, tất màu xám vừa dài đến mắt cá chân và một đôi giày da không dính một hạt bụi. Lúc đôi chân dài vắt chéo lên nhau, ngồi một góc lật tạp chí lại trở về với dáng vẻ ngông cuồng và xa cách thường ngày.
Có một vị khách VIP trên cùng chuyến bay đã nhận ra anh, ở bên cạnh thì thầm.
Có lẽ là muốn đi qua chụp ảnh chung hoặc xin chữ ký nhưng chậm chạp mãi vẫn không dám hành động.
Đợi đến khi cuối cùng đã hoàn thành việc chuẩn bị tâm lý, lúc đang muốn đứng dậy thì thấy anh nhấc điện thoại lên nên lại phải dừng lại.
Đi qua đi lại, dũng khí đã bị trút bỏ nên dứt khoát tập trung lắng nghe giọng nói của anh, vừa trầm thấp vừa tuỳ ý, nhàn nhạt nói: "Buổi tối tới nơi sẽ qua thẳng đó luôn. Loại chuyện này chị cứ xem mà xử lý là được, nếu như Lục Minh có ý kiến thì chị bảo cậu ta trực tiếp tới tìm em... cầu xin tha thứ? Cậu ta thay người cầu xin cái gì, việc vai diễn là do bản thân không phù hợp. Việc trên mạng cậu ta muốn giành thiện cảm em không có ý kiến, nhưng liên luỵ đến người không nên bị liên luỵ, bảo cậu ta xin lỗi công khai là em đã tận tình tận nghĩa rồi. Nhưng chị nói với cậu ta, nếu còn có lần thứ hai thì cậu ta cũng đừng ở lại Thánh Khải nữa."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT