Thập Niên 70: Đoán Mệnh Sư

Chương 12: Bà già điên


9 tháng


Không chỉ thăm hỏi đơn thuần, hai người họ còn thuật lại cuộc hội thoại ly kỳ giữa Văn Trạch Tài và Vu Quảng Bình. Sau khi nghe xong, mọi người đều bật ngửa, thì ra…thì ra chuyện xui xẻo này đã được tiên đoán trước, thế mà không ai thông báo cho họ tiếng nào, thiệt tình…
Về điều này, Văn Trạch Tài rất rõ ràng, phàm ở đời người ta chỉ tin tưởng những gì mắt thấy tai nghe hoặc chọn tin những gì bản thân muốn tin mà thôi. Kể cả sáng nay Vu Quảng Bình và Đỗ Lập An có nói ra thì cũng chưa chắc có mấy người để tâm tới lời cảnh báo của anh - một kẻ mang danh lưu manh và khốn nạn nhất nhì thôn.
Tại ký túc xá thanh niên trí thức, Vu Quảng Bình và Đỗ Lập An đang nằm liệt trên giường rên hự hự. Bởi vì số lượng thanh niên trí thức thì đông mà cơ sở hạ tầng lại hạn chế thành ra phải chịu cảnh một phòng chen chúc mấy người.
Nghe tin bạn cùng phòng gặp nạn, Củng Dương hớt hơ hớt hải chạy về, hốt hoảng hỏi dồn dập: “Thấy bảo trước khi các anh lên núi, Văn Trạch Tài đã ra sức ngăn cản. Chuyện này có thật không?”
Văn Trạch Tài, Văn Trạch Tài, sao lắm người nhắc tới thằng khốn đó thế không biết, Vu Quảng Bình nhăn nhăn nhó nhó, mất kiên nhẫn quát lên: “Anh nghe kẻ nào đồn bậy đồn bạ thế hả? Hắn ra sức ngăn cản lúc nào? Chỉ thở mỗi câu huyết quang tai ương rồi thôi. Không biết ăn cái quỷ gì mà miệng thúi thế, đúng là…”
“Miệng quạ đen!” Đỗ Lập An tiếp lời rồi khó nhọc cố gắng trở mình cho đỡ mỏi.
Củng Dương nhíu chặt mày, hỏi tiếp: “Hai anh cho rằng hắn thực sự tính được hay chỉ là đoán mò?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play