"Sao lại xuống đây rồi?" Lục Hách Dương cầm cặp sách trên ghế phó lái, đóng cửa xe lại, "Ở trong nhà đợi anh là được rồi, bên ngoài không an toàn."
Chức năng ngôn ngữ của Hứa Tắc tạm thời bị mất đi, chỉ gật đầu, trên khuôn mặt của Lục Hách Dương dường như có những đường nét vô hình, kiên quyết bắt lấy ánh mắt của cậu.
"Đi lên đi." Lục Hách Dương rất tự nhiên đưa tay ra sau lưng Hứa Tắc, nửa đường thì dừng lại, cuối cùng chỉ vỗ Hứa Tắc lưng hai cái.
Quá trình lên lầu rất yên tĩnh, tay Hứa Tắc buông thõng bên hông, thỉnh thoảng chạm vào mu bàn tay của Lục Hách Dương. Hứa Tắc cảm thấy tất cả giác quan của mình dường như đều tập trung trên cánh tay đang chạm vào Lục Hách Dương, trên cơ thể chỉ còn lại một trái tim đang đập.
Trong hành lang không có đèn, cánh cửa tối đen như mực, bình thường Hứa Tắc có thể thuận lợi mở cửa trong bóng tối nhưng hôm nay cậu cố gắng rất lâu vẫn không cắm được chìa vào ổ. Lục Hách Dương ở bên cạnh yên lặng nhìn nửa phút, cuối cùng mở đèn pin trên điện thoại, chiếu lên, nắm tay Hứa Tắc cắm chìa khoá vào ổ.
"Đừng căng thẳng." Giọng nói của Lục Hách Dương nghe giống như đang cười, nói, "Anh không phải người xấu."
"..." Hứa Tắc yên lặng đẩy cửa ra, muốn giữ cửa cho Lục Hách Dương đi vào lại bị Lục Hách Dương đè lên vai, đẩy cậu vào nhà rồi tự mình vòng tay ra sau đóng cửa lại.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT