Hạ Uý mang một chai rượu vang đỏ từ nhà đến, bảo Hứa Tắc nhất định phải uống thử. Lục Hách Dương cân nhắc đến việc ngày mai Hứa Tắc còn phải đi làm nên bảo cậu đừng uống, nhưng Hứa Tắc vẫn nói không sao.
Bởi vì cậu nói không sao nên Hạ Uý đã kể hết những chuyện nhàm chán ở trại hè hằng năm cho cậu, đến cả chuyện nốt ruồi nhỏ trên chóp mũi của Trì Gia Hàn thật sự vô cùng đáng yêu, còn có ý đồ moi móc vài bí mật về Trì Gia Hàn từ Hứa Tắc.
Lúc trở về, Cố Quân Trì lái xe, Lục Hách Dương và Hứa Tắc ngồi ở ghế sau. Trên đường đi, Hạ Uý vẫn nói những việc vô nghĩa vớ vẩn, Cố Quân Trì thấy phiền nên bật nhạc, chỉnh âm lượng lên rất to. Hứa Tắc và Lục Hách Dương ngồi cách nhau không gần lắm, nhưng tay hai người đặt ở bên chân, cách nhau chỉ vài centimét.
Trong bóng tối tròng trành và tiếng nhạc hơi hỗn loạn, lá gan của Hứa Tắc được rượu củng cố, cậu chậm rãi duỗi tay, chạm vào đầu ngón tay của Lục Hách Dương. Lục Hách Dương trông có vẻ như không có phản ứng, Hứa Tắc tự rút tay về, sau đó giống như đã ổn định lại suy nghĩ, lại di chuyển tới, từng chút một từ ngón tay của Lục Hách Dương chạm vào mu bàn tay, cuối cùng nhẹ nhàng phủ lên.
Cậu rất căng thẳng, thỉnh thoảng lại liếc nhìn kính chiếu hậu sợ Cố Quân Trì phát hiện, nhưng trong kính chiếu hậu chỉ có vẻ mặt mất kiên nhẫn của Cố Quân Trì bởi vì bạn bè quá ồn ào.
Lòng bàn tay đột nhiên trở nên trống rỗng, Lục Hách Dương rút tay ra.
Hứa Tắc sững sờ, dần cảm thấy lúng túng nên định rút tay mình về.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play