Anh Thất Hứa Rồi

Chương 1: Chào mọi người, tôi là Tống Hoài Thời


8 tháng


(Như Hoa như Mộng dịch ạ!)

 

Buổi chiều tối ở thị trấn nhỏ luôn yên tĩnh,ở vùng ngoại ô thành phố có rất ít tiếng còi xe.

Hướng Du đi giày cao gót qua đường, công việc ngày hôm nay đã sớm khiến cô kiệt sức,ngay cả ánh hoàng hôn trên bầu trời cũng không thể thu hút sự chú ý của cô.

~ding dong~

Điện thoại trong tay vang lên âm thanh.

Hướng Du cúi đầu nhìn xuống,là người bạn tốt Lục Giai Tuệ gửi tới.

Cô đưa tay lên vén những lọn tóc đang xõa ra sau tai, một tay còn lại vuốt thông tin trên màn hình điện thoại.

Giai Tuệ: [Tống Hoài Thời sắp kết hôn rồi, cậu có biết không?]

Oong…

Trong đầu  cô phát ra một tiếng động lớn,những âm thanh xung quanh dường như cũng bị mất đi, tất cả như dừng đột ngột ở bên tai.

Tống Hoài Thời sắp kết hôn rồi.

Cô chết lặng tại chỗ.

Chưa đợi Hướng Du có phản ứng gì, điện thoại của Lục Giai Tuệ đã gọi tới.

Hướng Du dừng lại vài giây trước khi bắt máy:

“ Alo”

“ Tiểu Du,cậu bây giờ  đang ở đâu vậy? Có ở nhà không?”

“ Tớ vừa tan làm”

Hướng Du cảm thấy lồng ngực mình như bị ai đó đè xuống, nhưng cô không quen để lộ cảm xúc thật của mình trước mặt  người khác, cố nén lại những giọt nước mắt sắp trào ra trong lòng, nhẹ giọng hỏi:

"Sao vậy?" 

Cô biết Lục Giai Tuệ gọi tới vì điều gì, nhưng cô sẽ không chủ động nói với ai khác.

Dù sao cũng đã qua nhiều năm như vậy, cũng sẽ không có ai cố tình đề cập đến chuyện năm đó.Cô ấy cũng sẽ không làm vậy.

Lục Giai Tuệ có vẻ do dự một lúc, đầu dây  bên kia mới cẩn thận hỏi:

“Cậu xem tin nhắn tớ gửi cho cậu rồi chứ?”

Hướng Du trả lời:" Xem rồi"

Có nghĩa là, cô đã biết rồi.

Giọng của cô nghe có vẻ không có chút gợn sóng nào.Nhưng cẩn thận mà nghe thì vẫn có thể cảm nhận được sự bất thường.

Bởi vì, quá bình tĩnh, không giống phản ứng mà cô nên có.

Đầu dây bên kia điện thoại không còn giọng nói.Hướng Du không muốn cô lại đi tìm hiểu, liền chủ động mở miệng hỏi: 

“ Khi nào thì  anh ấy kết hôn?”

Lục Giai Tuệ:" Ngày 17 tháng sau"?

 Hơi thở của Hướng Du trì trệ, hốc mắt bắt đầu cảm thấy cay cay.

Xem ra Tống Hoài Thời đã chuẩn bị sẵn sàng từ biệt quá khứ tồi tệ ấy.

Hướng Du hỏi:

“ Anh ấy có yêu cô ấy... vị hôn thê của mình không?”

Cô không muốn nói ra ba chữ" vị hôn thê" ấy một chút nào, nhưng có vẻ cô phải nói điều đó.

Lục Giai Tuệ im lặng hồi lâu rồi bật cười ra tiếng:

‘’ Ha.. Bọn họ quen nhau còn chưa đầy ba tháng thì yêu với đương gì chứ?Nhưng mà cô gái ấy đối xử với cậu ấy rất tốt,cũng khá  thích cô ấy."

Hướng Du không lên tiếng.

" Tiểu Du, tớ nhớ ra trước đây Tống Hoài

Thời đã đăng một dòng trạng thái, nói cái gì mà cậu ấy thất hứa rồi, cậu có nhìn thấy không?"

Hướng Du choáng váng ở đó.

“Tiểu Du?”

Suy nghĩ của Hướng Du bị kéo về,cô nhếch môi cười, tựa như đang giễu cợt câu mà Tống Hoài Thời nói, lại giống như đang chế nhạo chính mình.

“ Không phải anh ấy, là tớ thất hứa rồi.”

_

Đầu mùa thu năm ấy.

~ring ring ring~

Ngay khi tiếng chuông tan học vang lên, tất cả các bạn học sinh lập tức buông bút thư giãn người, ngay sau đó là tiếng xì xào kéo khóa cặp.

Ở trên bục giảng, giáo viên chính trị đặt cuốn sách xuống và gõ gõ lên bảng:

“ ây ya ..Tôi nói kết thúc bài học rồi à. Nhìn xem các em kìa,giáo viên còn chưa nói xong bài giảng mà học sinh đã muốn gấp sách đi về rồi sao? học hành chưa bao giờ là đủ! nó liên quan đến cuộc đời các em sau này.”

Mọi người trong lớp dừng lại hành động của mình, hơn bốn mươi đôi mắt yên lặng nhìn chằm chằm vào giáo viên, giống như đang rất ngoan ngoãn nghe lời.

Giáo viên cũng không còn cách nào khác, thở dài một hơi đành thỏa hiệp xua tay để mọi người đi:

“Thôi..thôi kệ đi.., tan học!”

Khi nghe điều này, lớp học lập tức sôi động trở lại.

“Cảm ơn thầy Trần, tạm biệt thầy nhé!”

“ Học sinh trực ban ở lại làm vệ sinh! không ai được phép chạy trốn về trước!”

“......”

*

Lục Giai Tuệ giơ tay  khoác lên vai Hướng Du:

“ Aizaa đừng lảng vảng ở đây nữa, nhanh đi thôi,đến muộn sẽ không còn cơm ăn nữa đâu.”

Hướng Du chầm chậm từ bàn ngẩng đầu:

“Tớ không đi được nữa,các cậu đi ăn đi”

“Sao vậy a..?”

Hướng Du:" Tiết trước có người đến thông báo với tớ vào buổi tối nay phó ban cán sự mỗi lớp phải ở lại họp."

Nghe nói vậy Lục giai Tuệ hả hê nói:

“ Cứ tám trăm năm mới họp phó ban cán sự một lần, sao lại đến lượt cậu đi chứ, bình thường cậu không phải là lớp trưởng sao?”

Hướng Du đảo mắt:" Ai mà biết được chứ"

Lục Giai Tuệ nghe vậy liền đứng dậy:"Vậy thôi được! Tí nữa cậu muốn ăn gì? Chúng tớ mang tới cho cậu"

“ Được thôi... Tớ muốn cơm nắm.”

Lục Giai Tuệ  lấy tay ra hiệu "Ok", xoay người đi hét vào đầu bên kia phòng học:

“Khương khương... cậu xong rồi chứ”

" Tớ tới đây" Khương Vận lập tức đóng nắp bút và đứng dậy từ chỗ ngồi:"Tiểu Du không ăn sao?"

“ Lát nữa cậu ấy có cuộc họp,chúng ta mau đi thôi! Muộn thêm chút nữa sẽ không có đồ ăn mất.”

“Ồ ồ... vậy Tiểu Du, chúng tớ đi trước nhé!”

Hướng Du vẫy tay một cách yếu ớt: 

“ Ừmm.. tạm biệt nhé!”

*

Sau khi Lục Giai Tuệ và Khương Vận rời đi, Hướng Du thản nhiên cầm bút đi đến phòng họp của trường.

Khi cô vừa đến phòng họp, bên trong đã có không ít người.Hướng Du ngẫu nhiên tìm một chỗ trống cạnh cửa sổ ngồi xuống.

Giáo viên vẫn chưa tới,cô chán nản chống cằm nhìn ra ngoài phía cửa sổ.Sau giờ học, bên ngoài ồn ào náo nhiệt.

Hướng Du thở dài một hơi,cuộc sống thật khổ a..!

~Rắc~

Chiếc ghế bên cạnh cô đột nhiên bị kéo ra, Hướng Du nghe thấy tiếng động liền nhìn sang, ánh mắt lập tức trợn ngược.

Trời ơi~ ở Dư Trung này thật sự còn có soái ca đẹp như vậy ư?

Chàng trai bên cạnh cô mặc áo phông đen, phần tóc xòa trên trán chỉ dài đến giữa lông mày.Đôi mắt dưới lông mày lưỡi kiếm trông có vẻ đặc biệt kiên quyết.Mắt anh một mí, nó thon gọn, đuôi mắt có một nốt ruồi nhỏ nhưng không quá rõ.Anh ngồi im bên cạnh không nói gì.

Giáo viên rất nhanh đã đến, Hướng Du cũng thu lại sự chú ý của mình.Nhưng trong cuộc họp,vẫn không kìm được lòng mà nhìn về phía người bên cạnh.

*

“ Tớ cảm thấy, tớ biết cảm giác rung động với một người là gì rồi!”

Giờ tự học buổi tối, Hướng Du đột nhiên tìm đến Lục Giai Tuệ để nói chuyện.

Cố nhịn cả một đêm,Hướng Du vẫn là không kìm được lòng muốn nói cho Lục Giai Tuệ biết chuyện này.

Lục Giai Tuệ bị cô dọa cho sửng sốt,thấp giọng hỏi cô:

“ Cậu đã làm cái gì mà biết được cảm giác rung động?”

“Hôm nay tớ đi họp,người ngồi bên cạnh tớ là một anh chàng đẹp trai. Đã độc thân mười bảy năm trời, đây là lần đầu tiên tớ có mong muốn được yêu đương như thế.”

Nghe thấy bốn từ "anh chàng đẹp trai", Lục Giai Tuệ bắt đầu cảm thấy hứng thú:

“ Soái ca ư..? Ở lớp nào vậy?”

Hỏi đến đây,Hướng Du đột nhiên cảm thấy chán nản:

“Không biết nữa, nhưng mà trước đây cũng chưa từng gặp qua, chắc cậu ấy học lớp tự nhiên rồi.”

“Lớp tự nhiên ư... vậy được, lát nữa tan học chúng ta qua bên đó tìm người thử”

Lục Giai Tuệ làm việc hiệu quả nhanh đến mức đáng sợ 

Hướng Du sững sờ một lúc:

“Hả... như vậy mà đi tìm cậu ấy luôn sao?không phù hợp lắm đâu nhỉ?”

“ Cậu nghĩ cái gì vậy chứ?Chỉ là nhìn thử thôi! Nhìn một chút thôi còn không được à?”

“Nếu như... cậu ấy đã tan học rồi... thì làm sao?”

Dư Trung không phải là trường quản lí quân sự, những ai nhà gần có thể chọn theo học ở trường.Ngoại trừ học sinh năm hai và năm 3 trung học phổ thông, các lớp còn lại có thể lựa chọn ở lại trường tham gia tiết tự học buổi tối.

"A.." Lục Giai Tuệ suy nghĩ một hồi rồi nói:

“Nếu như là đã tan học thì chúng ta đi tìm Tống Hoài Thời nghe ngóng một chút, cậu ấy cũng là phó ban cán sự, phó ban cán sự.... với phó ban cán sự... nói không chừng sẽ quen biết nhau đó!”

Tống Hoài Thời và Lục Giai Tuệ là bạn từ nhỏ, hai người lớn lên cùng nhau,quan hệ rất tốt.Lục Giai Tuệ cũng thường nói về Tống Hoài Thời trước mặt cô và Khương Vận.Nhưng hai người bọn họ chưa từng gặp qua người thật ngoài đời.Đây là điển hình của việc nghe danh nhiều lần nhưng chưa từng gặp mặt.

Hướng Du nghĩ một hồi thấy cũng có đạo lí liền gật đầu đồng ý.

Cả hai đập tay với nhau, vui mừng vì đã  giải quyết vấn đề này một cách nhanh chóng.

Chuông tan học reo lên,Lục Giai Tuệ nhanh chóng gọi Khương Vận rồi kéo Hướng Vu chạy lên lầu.

Hướng Du bị kéo giật, không nhịn nổi nữa liền khiếu nại:

“ Sao cậu còn phản ứng kích động hơn cả tớ nữa vậy”

Lục Giai Tuệ:"Chuyện liên quan đến hạnh phúc của chị em mình đương nhiên cũng có phần kích động hơn rồi"

Khương Vận ngạc nhiên:" Chị em mình gì chứ? Các cậu đã làm những việc gì rồi?"

Hướng Du nhanh chóng xua tay:

“Không... không có.Chúng tớ chỉ là đi nghe ngóng một người con trai”

Ba người ngồi xổm trên cầu thang tầng bốn đợi hồi lâu vẫn chưa có ai đi tới.Đúng lúc Lục Giai Tuệ đang định từ bỏ, muốn đi tới lớp tám tìm Tống Hoài Thời thì Hướng Du đột nhiên hưng phấn lên.Lục Giai Tuệ thấy vậy liền nhanh chóng sát lại gần:

“Nhìn thấy rồi à? Người nào... người nào vậy?”

Hướng Du nói nhỏ:" Chính là cái người mặc áo phông đen, đang cầm quả bóng rổ ấy."

Lục Giai Tuệ nhìn theo hướng mà Hướng Du nói,âm thanh từ cổ họng đột ngột dừng lại.

Lục Giai Tuệ:"....."

Khương Vận nheo mắt nhìn" Sao người con trai kia nhìn trông quen thế."

"Đương nhiên là trông quen rồi." Lục Giai Tuệ đứng phắt dậy, thuận tiện kéo Hướng Du và Khương Vận lại:

“Đợi đã..các cậu đừng nhìn nữa”

Hướng Du nghi ngờ nhìn cô:"Làm gì thế.."

“ Mặc áo phông đen, cầm quả bóng rổ và trông người cao cao đó đúng không?”

“A.. đúng thế!”

Miệng Lục Giai Tuệ giật giật:

“ Đều trách tại tớ, Tớ có phải chưa từng đưa các cậu đi gặp Tống Hoài Thời?”

Ba người yên lặng một lúc, vẫn là Khương Vận phản ứng lại trước :" Người đó là Tống Hoài Thời à..?"

Lục Giai Tuệ gật đầu:" Nếu không nhìn nhầm thì là như vậy "

Hướng Du hỏi:"Đó chính là Tống Hoài Thời? Không phải nhìn rất đẹp sao!lần nào cậu nhắc đến người ta cũng bảo trông rất xấu làm gì chứ?"

Lục Giai Tuệ chuyển người nhìn về phía cửa lớp tám:

“ Chẳng phải bởi vì từ nhỏ lớn lên cùng nhau nên sớm đã không nhìn ra cậu ta với những người con trai khác có gì khác biệt à”

Hướng Du:"....."

Khương Vận giải quyết mọi chuyện một cách ổn thỏa:

“Như vậy là vừa hay phải không? Cậu thích Tống Hoài Thời thì sẽ có thêm một người trợ giúp ?”

Cô quay đầu nhìn sang Lục Giai Tuệ hỏi:

“ Tống Hoài thời đã có bạn gái hoặc là có người trong lòng chưa?”

Lục Giai Tuệ trợn mắt :"Cậu ta lãnh đạm trông như nhà sư ấy"

Khương Vận vui mừng, mỉm cười nói với Hướng Du:

“Vừa vặn cậu cũng như thế,không phải người một nhà thì cũng vào cùng một cửa.”

Lục Giai Tuệ :"......"

Hướng Du :"......."

Hướng Du cười "hehe" hai tiếng:" tớ thật cảm ơn cậu quá"

Ba người đùa giỡn với nhau một lúc, thấy sắp vào học,Lục Giai Tuệ vội vàng hỏi:

“Có muốn đi chào hỏi chút không?”

Khương Vận đưa tay lên chọc Hướng Du, cổ vũ nói:" Mau đi đi!"

Hướng Du có chút rụt rè:"Nhanh quá rồi nhỉ?"

Làm gì có người nhanh như vậy đã làm quen rồi? Không tiếp tục quan sát sao? Mới có ngày đầu tiên mà…

“Đây gọi là tạo ấn tượng trước.”

“Đúng vậy đó...lỡ như bị cướp mất thì làm thế nào? Đến lúc đó cậu có khóc cũng không làm gì được”

“.....”

Hai người Lục Giai Tuệ và Khương Vận,cậu một lời tôi một lời bên tai Hướng Du,thiếu chút nữa cô cảm thấy tai mình không chịu nổi nữa.Đợi nửa ngày không thấy Hướng Du có phản ứng gì, Lục Giai Tuệ đành nói:

“Vậy đi chào hỏi trước, coi như là làm quen bạn bè!”

Hướng Du do dự một lúc rồi gật đầu đồng ý.

*

Hướng Du vừa đồng ý, Lục Giai Tuệ đã nhanh chóng kéo bọn họ chạy về phía lớp tám.

Đến cửa lớp tám, Hướng Du  nhìn qua cửa sổ thấy Tống Hoài Thời đang tựa người trên bục giảng nghe người ta nói cười, đôi tay chống lên mép bục, đầu hơi nghiêng, khóe miệng hơi nhếch lên khiến anh trông đẹp hơn chút.

Lục Giai Tuệ kéo chiếc bàn ở bên trong lớp cạnh cửa sổ, hét lớn:"Tống Hoài Thời"

Có không ít những bạn học sinh nghe thấy tiếng động liền quay lại nhìn.

Tống Hoài Thời đi tới,đứng bên cửa sổ nói:

“Sao cậu lại đến đây?”

“ Tới có chút việc,thuận tiện đi xem cậu thế nào.”

Tống Hoài Thời cười nói:"Tôi thật sự cảm kích vì cậu nhớ đến tôi nhiều như vậy."

Lục Giai Tuệ xua tay rồi quay người nói:

“Giới thiệu với cậu một chút về chị em tốt của tôi, Hướng Du và Khương Vận”

Thấy Tống Hoài Thời nhìn qua, tim Hướng Du đập nhanh như muốn bay ra ngoài, mặt đỏ nhìn anh cười.

Tống Hoài Thời mỉm cười gật đầu nói:

“ Chào các cậu,tên tôi là Tống Hoài Thời.”


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play