Trong nháy mắt thẳng lưng lên rồi tránh xa Tô Chiến Vũ ra một khoảng nhỏ, Tả Hàng đã hối hận rồi.
Phản ứng của mình quá rõ ràng, nếu như là người khác hắn sẽ không áy náy gì, nhưng người này là em trai hắn, mình làm như vậy rất không hay.
Tô Chiến Vũ có vẻ như hơi sững lại, rồi rút tay về rất nhanh, nhảy dựng dậy chạy tới một đầu khác ghế sofa chọn bài hát.
Tả Hàng cầm lấy cốc coca uống một hớp, nhìn bóng lưng Tô Chiến Vũ, tuy nó không nói gì, nhưng hành động nhanh chóng tránh đi vẫn khiến cho Tả Hàng không được thoải mái cho lắm.
“Anh không hát đâu, anh mà mở miệng ra các cậu có mà phải quỳ xuống lạy anh,” Tả Hàng ngả lưng ra ghế sofa phía sau, rồi vỗ lên lưng Tô Chiến Vũ, “Cậu hát đi, định hát “Trần như nhộng” cho anh mà?”
“Ừ, Tô Chiến Vũ cười khà khà, cúi đầu liếc xuống người mình, “Giờ cũng đang không mặc gì mấy, hát bài này hợp.”
Đầu kia ghế sofa có người chậm rãi đáp một câu: “Thế là không được, lần trước mày mặc quần lót hát, lần này sao lại mặc nhiều thế được.”
Tả Hàng không nhịn được nhìn lướt qua Tô Chiến Vũ, thằng nhóc này ngày thường rút cuộc có thể chơi tới mức nào?
“Hôm nay không được, ở trong không có gì,” Tô Chiến Vũ cũng dựa ra ghế sofa, cười vỗ lên quần.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT