Nhưng hắn cũng có thẻ Kiếp Thần cảnh, hơn nữa còn có linh khí không bao giờ cạn.
Cho dù đối mặt cũng không sợ đối phương.
Hắn chỉ tới hỏi vài vấn đề, sử dụng tấm thẻ bảo mệnh này một cách dễ dàng như vậy thật sự có hơi đáng tiếc.
Nhưng tới thì cũng tới rồi, nhìn xem tình hình thế nào đã.
Vừa rồi Phương Lãng chỉ nhanh chóng lướt qua, mặt ngoài cũng không có bất cứ dao động gì, vậy nên Thiên Hư lão đạo và Tống Kiếp ở bên trong không hề phát hiện ra.
Bọn họ cũng sẽ không ngờ Phương Lãng đã biết sự tồn tại của Tống Kiếp từ lâu, càng không biết Phương Lãng đang âm thầm nghiêm túc suy nghĩ lát nữa nếu đánh nhau mình nên dùng chiêu gì để giết hắn.
Sau một chén trà thơm, Thiên Hư truyền âm nói.
“Từ chân nhân, đã lâu không gặp.
”Phương Lãng buông chén trà xuống, hắn không nói nhiều mà đi thẳng vào vấn đề.
“Thiên Hư chân nhân, lần này tới, bản tôn có hai vấn đề muốn thỉnh giáo, hỏi xong sẽ đi.
”Thiên Hư đầu tiên là sửng sốt, ngay sau đó truyền âm: “Mời nói.
”Phương Lãng nhẹ giọng nói: “Vấn đề thứ nhất của bản tôn là, tại sao ngươi biết môn phái của ta giấu Thọ Nguyên Tiên Đan?”“Vấn đề thứ hai, vì sao các ngươi không biết xấu hổ tới ám toán bản tôn, một hai phải cướp được thứ này!”Khi hỏi tới vấn đề thứ hai, Phương Lãng nhìn chằm chằm vào Thiên Hư lão đạo, tư thế như đang nói một lời không hợp lập tức chiến.
Không sai, đây là đàm phán.
Trong suy nghĩ của Phương Lãng, kẻ mạnh nên nói chuyện như vậy.
Lần này tới đây, tuy hắn không chuẩn bị diệt Thiên Nguyên Tông, những cũng không định nể mặt bọn họ.
Thiên Hư chân nhân lại sửng sốt, đây là lần đầu tiên hắn nhìn thấy Từ Trường Phúc nói thẳng, khí thế bức người như vậy.
Người trước mặt hoàn toàn khác với Từ Trường Phúc trong suy nghĩ của hắn.
Đây còn là Từ Trường Phúc nữa không?Hơn nữa, theo như lời Thẩm Lương, Từ Trường Phúc còn có thêt luyện chế đan dược cấp bốn, Trú Nhan Đan này quả nhiên thần kỳ.
Thiên Hư chân nhân nhanh chóng thu lại suy nghĩ, ngay sau đó chậm rãi truyền âm: “Thọ mệnh của lão hủ sắp hết, vậy nên mới coi trọng hai viên Tiên Đan của quý phái.
Trước đây, lão hủ từng giao tiếp với Đại trưởng lão của ngươi, dùng vị trí của một tiên sơn khác trao đổi với ngươi, tiếc là ngươi không chấp nhận.
”“Rơi vào đường cùng chỉ có thể làm vậy.
Thứ lão hủ muốn không nhiều lắm, quý phái có hai viên Tiên Đan, lão hủ chỉ cần một viên.
Chỉ cần ngươi có thể dâng lên, vậy thì trong muôn vàn tiên sơn, Từ chân nhân có thể tuỳ tiện lựa chọn, xây dựng lại tông môn.
”“Đợi đã.
”Thiên Hư lão đạo nói là hai viên Tiên Đan mà không phải là một viên?!Sao hắn lại biết trong phái có hai viên?Chuyện dù là chưởng môn một thế hệ như sư phụ của hắn cũng không biết, một chưởng môn phái khác lại còn biết nhiều hơn cả bọn họ?Chuyện này không hợp lý.
Tổ sư gia truyền thừa xuống, trước nay chỉ nói trong phái có Tiên Đan, đặt ở phía Nam Thiên Sơn.
Còn chuyện có mấy viên thì tổ sư gia chưa bao giờ nhắc tới.
Vậy nên hắn và sư phụ hắn vẫn luôn cho rằng chỉ có một viên.
Sao Thiên Hư lão cẩu lại biết có hai viên?Phương Lãng mang theo thắc mắc nhìn hắn: “Mong Thiên Hư chân nhân trả lời thẳng vào vấn đề của ta, câu hỏi của bản tôn là tại sao ngươi lại biết môn phái của ta có Tiên Đan?!”Thiên Hư nhấp một ngụm trà rồi nói: “Sư tổ của ngươi, Thiên Tôn đạo nhân và ta có duyên gặp nhau vài lần, hắn chính miệng nói cho ta biết.
”“Chuyện này…”Phương Lãng đứng dậy, trong lòng thật sự muốn mắng to một câu, đi mẹ ngươi.
Tổ sư gia Thiên Tôn đạo nhân và hắn đều là ký chủ của hệ thống Thiên Đạo, cùng mang theo nhiệm vụ trăm năm.
Lúc ấy, Thiên Nguyên Tông cũng là một đối thủ cạnh tranh, sao hắn có thể nói chuyện Tiên Đan cho lão cẩu này biết được.
Sao thế, Thiên Tôn ngại không đủ nhiều bảo bối, cố ý tiết lộ cho ngươi làm người trong thiên hạ mơ ước à?Thiên Tôn nhàm chán như vậy chắc?Rảnh rỗi tìm việc để làm à!.