“Đi thôi.” Bạch Thiều cầm đĩa đồ ăn lên, “Nên đi làm rồi.”
Lộ Sơ Dương hoàn toàn không tình nguyện đứng dậy, cúi đầu theo sau Bạch Thiều: “Không muốn xuống lầu.”
“Ngày hôm qua không phải là cậu đề nghị, tôi nên nói chuyện sòng phẳng với cậu ta à.” Bạch Thiều nói.
“Tôi thu hồi.” Lộ Sơ Dương rầm rì, “Đừng nói nữa, kệ cậu ta.”
“Quân tử nhất ngôn, tứ mã nan truy.” Bạch Thiều đặt cái đĩa lên bàn đựng dụng cụ ăn uống bẩn.
Lộ Sơ Dương ngậm miệng, buồn bực viết đầy mặt.
Bạch Thiều giả vờ không thấy bộ mặt xệ xuống của bạn tốt, Lộ Sơ Dương lên cơn cáu kỉnh như con nít, qua một hồi là sẽ tự biết dỗ dành bản thân. Dựa theo tính cách khôn khéo của Lộ Sơ Dương, sao lại để lộ rõ rành rành tâm trạng lên trên mặt, hắn chỉ là muốn Bạch Thiều nhẹ nhàng từ tốn an ủi, để bác sĩ Tiểu Bạch biết hắn không vui mà thôi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT