Tại Vọng Khê trấn, sau khi bị Lận Tử Nghệ đuổi theo đòi sổ sách, Hạ Cẩn mới hậu tri hậu giác phát hiện mình đã bị Mạc Đà lừa.

Nói là đến cậy nhờ mình, kỳ thật chính là muốn mang sổ sách thần không biết quỷ không hay giấu đi, tránh né Lận Tử Nghệ đuổi bắt.

Hiện tại Lận Tử Nghệ cho rằng sổ sách ở trong tay nàng, tuy rằng hiện tại Lận Tử Nghệ cũng không biết thân phận thật sự của nàng.

Nhưng là khó bảo toàn một ngày kia chuyện lòi ra, chuyện này nàng phải điều tra rõ ràng trước mới được!Thấy Mạc Đà không nói lời nào, Hạ Cẩn nhíu mày, nói: “Còn muốn bị đốt một lần nữa?”Mạc Đà dường như đã nhớ lại ký ức đáng sợ nào đó, run giọng nói: “Lão đại, không phải ta không muốn nói cho người biết, nhưng… Ta thực sự không biết sổ sách ở đâu, không có cách nào, chỉ có thể chạy trốn!”“Ngươi không có cuốn sổ sách mà triều đình muốn kia?” Hạ Cẩn nheo đôi mắt lại.

“Hàng hóa chúng tôi chặn được chứa đầy đá, thậm chí không có một đồng nào!” Mạc Đà giải thích.

“Lão đại, nếu ta có, ta sẽ giao ra ngay, người nói ta vô duyên vô cớ ôm củ khoai lang phỏng tay này đối với ta đâu có chỗ tốt gì đâu! Hiện tại nếu như bị bọn họ bắt lại, bọn họ cũng sẽ không tin tưởng lời ta nói, cho nên ta chỉ có thể chạy!”Hạ Cẩn ôm trán nghĩ đến những vụ giết người liên tục của Lý Đại Tài sau khi Lận Tử Nghệ vào thành, Hạ Cẩn đoán rằng rất có thể ai đó muốn dùng tin tức giả này để thu hút Lận Tử Nghệ rồi giết hắn.

Mà chính mình xuất hiện, vừa lúc trị liệu bệnh kén ăn của hắn, cũng trời xui đất khiến giúp hắn một phen.

Nếu không có người chữa khỏi chứng biếng ăn của Lận Tử Nghệ, lấy trạng thái một tháng không ăn cơm của hắn mà nói, không chừng thật sự sẽ bị bọn họ hạ độc!Hạ Cẩn nhịn không được chặc lưỡi: "Vũng nước này cũng thật sâu! ""Ngươi tiếp tục ở hẻm Đồng La, nếu ta có phân phó gì, sẽ cho người thông báo cho ngươi.

" Hạ Cẩn xua tay.

Mạc Đà nhẹ nhõm lau mồ hôi trên trán rồi bước ra khỏi phòng riêng của quán trà, nghĩ đến sự tin tưởng của Hạ Cẩn dành cho mình, trong lòng hạ quyết tâm nhất định điều hành thật tốt Truy Phong tiêu cục, không cô phụ lão đại tín nhiệm!Lúc hắn đi xuống lầu, Lăng Bá đi tới, đi ngang qua hắn, đi đến quầy, tóm lấy tiểu nhị trong quán trà.

“Vừa mới có phải có một tiểu bạch kiểm tới nơi này?”Tiểu nhị run rẩy, phó bang chủ Mã Thủ Bang Lăng Bá, ai dám trêu chọc?Hắn chỉ chỉ nhã gian trên lầu, nói: “Là phòng thứ hai đầu cầu thang!”Mạc Đà dừng lại, phòng riêng thứ hai đầu cầu thang không phải là phòng riêng mà lão đại vừa đặt sao?Chẳng lẽ đám người này tìm lão đại gây phiền toái!“Này!” Mạc Đà đi qua.

“Mấy người các người, tìm lão đại nhà ta làm gì!” Hắn khoanh tay, lắc chân, nghiêng vai, ánh mắt hung dữ, khóe miệng trễ xuống, vừa thấy chính là nhân vật tàn nhẫn.

Rốt cuộc cũng làm thổ phỉ, bộ dáng người hung ác là thổ phỉ nhập môn phải học!“Ngươi là gì của hắn?” Lăng Bá nhìn hắn từ trên xuống dưới.

“Nàng là lão đại của ta!” Mạc Đà chặn cầu thang, mấy tiểu đệ theo sát đứng ở bên cạnh hắn, lần lượt rút kiếm ra, xem bước chân cùng thân pháp vừa thấy đó là người biết võ!Sáng nay, thủ lĩnh đã dặn trong khoảng thời gian này phải khiêm tốn một chút, không cần gây chuyện! Nếu xảy ra chuyện đổ máu ở nơi đông người sẽ khó giải thích!Lăng bá vừa chắp tay, lạnh lùng nói: "Hẹn gặp lại nơi nơi non xanh nước biếc chốn giang hồ! Lăng Bá ta sẽ nhớ kỹ chuyện xảy ra hôm nay.

Chỉ cần ngươi còn ở kinh thành, sớm muộn gì chúng ta cũng sẽ gặp lại ngươi.

"Nói xong liền dẫn mọi người ra khỏi quán trà.

Hạ Cẩn đi xuống lầu, nhìn về phía phương hướng bọn người Lăng Bá rời đi.

Bọn họ làm sao tìm được nơi này?……Hạ Cẩn trở lại Trường Nhạc viện, kiểm kê một chút bạc, nàng mang bạc đến chỉ đủ giao cho Nhân sự cục, muốn mua tòa nhà còn phải nghĩ cách.

“Hạ cô nương, lão thái quân bảo người đi qua một chuyến!” Là thanh âm Lâm ma ma.

Tứ Kỳ đi qua mở cửa, đang muốn nói chuyện, Lâm ma ma liền vẫy vẫy tay.

"Mau đi báo cho chủ tử của ngươi.

Đừng để lão thái quân đợi quá lâu.

Chỉ là một ngoại thất mà thôi, còn nghĩ rằng mình là nữ chủ tử không bằng?”Giọng nói vừa sắc bén vừa ác ý, nửa điểm ý tứ tôn trọng cũng không có, thậm chí còn cố ý cao giọng, khiến Hạ Cẩn khó có thể không nghe thấy.

“Lâm ma ma chúng ta đi thôi.

” Hạ Cẩn đi ra.

Hạ Cẩn mặc một chiếc váy màu xanh lơ, tóc được buộc bằng một trâm cài bằng ngọc, trên mặt không trang điểm, tuy rằng mộc mạc lại nhưng không hiện lên vẻ keo kiệt.

Khí chất phảng phất lộ ra trong xương cốt kia vô luận nàng mặc xiêm y gì đều trở nên cao quý.

Lâm ma ma lạnh mặt, “Cùng với lão thân đi thôi!”Hôm nay sân khấu được dựng trong hoa viên của phủ tướng quân, là biểu thúc của Lận Tử Nghệ Lâm đại nhân cùng phu nhân hắn Cô Tô thị mời đến.

Lão thái quân cố ý dặn dò để Lâm ma ma kêu Hạ Cẩn cũng tới xem.

Hôm nay lão thái quân mời không ít phu nhân tiểu thư tới tham gia yến hội, nơi này người nhiều nên không có người chú ý tới Hạ Cẩn.

Nàng tìm vị trí yên lặng ngồi xuống, trong lòng tính toán, nên đi nơi nào kiếm bạc để mua nhà.

Giá nhà ở kinh thành khá cao.

Muốn mua được một ngôi nhà tứ hợp viện phải đến 1500 lượng bạc, nếu lớn hơn một chút ít nhất cũng đến năm sáu ngàn, tòa nhà lớn như tướng quân phủ ít nhất cũng đến ba vạn lượng bạc.

Số tiền này không dễ kiếm được, tiền đề là nô tịch thật sự là phiền toái, sớm giải quyết một chút, bằng không đi đến chỗ nào đều bị hạn chế.

Ở Vọng Khê trấn mở cửa tiệm, bên kia quản lý lơi lỏng hơn nữa Lý Đại Tài là quan tham, đưa chút bạc là được.

Nhưng kinh thành thì không được, nếu là nô tịch thì quả quyết không được làm buôn bán, thậm chí một số cửa tiệm trang sức lớn nhỏ cùng tiệm cơm đều hạn chế nô tịch đi vào.

Trừ phi có chủ tử mang theo, nếu không nô tịch đi đến chỗ nào cũng sẽ bị hạn chế.

Mấy ngày trước, khi đến quán trà đặt phòng riêng, vẫn là dùng lệnh bài thân phận của Mạc Đà, bằng không lấy thân phận của nàng, không thể đi lên.

“Tề tiểu thư, nghe nói Đức Thánh Lâu của ngươi gần đây tổ chức thi nấu ăn, giải nhất là ba ngàn lạng bạc!” Hai vị nữ nhân ngồi phía trước thảo luận.

"Tiệc sinh nhật của lão thái quân sắp đến, Đức Thắng Lâu sẽ chịu trách nhiệm nấu tất cả các món ăn.

Để chọn ra đầu bếp giỏi nhất, gia phụ đã đặc biệt tổ chức cuộc thi này, cũng là coi trọng lão thái quân.

" Tề tiểu thư đắc ý nói.

Hạ Cẩn trước mắt sáng ngời!Ba ngàn lượng bạc!Cơ hội kiếm tiền tới rồi!Đúng lúc Hạ Cẩn đang dựng tai lắng nghe thì Lận Tử Nghệ đã tới!Nhị vị tiểu thư kia ngừng trò chuyện, hoa si nhìn Lận Tử Nghệ.

“Tướng quân càng ngày càng uy vũ soái khí!”“Không phải sao, nếu có thể gả cho hắn, bảo ta rút ngắn mười năm tuổi thọ ta cũng nguyện ý!”Hạ Cẩn nhếch khóe miệng, nhìn không ra, vị kim chủ đại đại này của mình, fans cũng không ít a.

“Tử Nghệ ca, chờ ta với!” Kỵ Thiên Khiếu đi theo sau Lận Tử Nghệ.

Hạ Cẩn cảm thấy giọng nói này rất quen, khi nhìn rõ Kỵ Thiên Khiếu, nàng sửng sốt.

Tại sao hắn lại ở đây?Lúc này, Kỵ Thiên Khiếu quay đầu lại nhìn Hạ Cẩn!.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play