Các vòng đấu của IBF diễn ra nối tiếp nhau, chỉ mới sáng hôm sau các tuyển thủ mang đủ cung bậc cảm xúc cùng tiến vào vòng bán kết.
Những võ sĩ ngày càng gần với chức vô địch gồm có: Jong Geum, Cao Thiên Anh, Lạc Phương Nghi, Nghiêm Nhân, Cát Nhã, Quách Phỉ của nước M và hai người nước N lần lượt là Hạ Hồi, Trương Băng Nhạn.
Trận đấu giữa Cao Thiên Anh và Nghiêm Nhân khiến mọi người không khỏi thoát tim, cuối cùng phần thắng hiểm thuộc về Cao Thiên Anh.
Cát Nhã thực lực áp đảo Trương Băng Nhạn không khỏi dâng lên một trận bàn tán xôn xao.
Hạ Hồi và Quách Phỉ thực lực ngang nhau, tuy vậy Hạ Hồi vẫn thắng, nhưng đòn đánh anh ta xảo quyệt khiến đối thủ tiếp theo phải dè chừng.
Jong Geum vốn chờ mong sẽ đấu với Lạc Phương Nghi ở vòng chung kết, không ngờ họ lại trở thành đối thủ sớm như vậy.
Jong Geum vốn nổi danh là quả đấm sắt đủ để thấy sức mạnh của cô gái này ghê gớm đến nhường nào.
Từng đòn đánh của cô rơi xuống tựa như ẩn chứa thần lực chỉ cần không may trúng vào người hậu quả chỉ có nứt gãy xương.
Lạc Phương Nghi càng đánh càng hăng, một bên phòng thủ ngăn cản chiêu thức của đối phương, bên còn lại tận dụng cơ hội tìm lỗ hổng tấn công vào điểm sơ hở.
Ban đầu, Lạc Phương Nghi bị Jong Geum dùng đòn móc phải đấm trúng bụng, bên dưới là một mảnh yên lặng.
Mọi người như ngừng thở theo dõi trận đấu.
Những tưởng một đòn này đủ khiến cô nằm ngã ra sàn, thế nhưng chỉ làm Lạc Phương Nghi lùi lại hai bước.
Jong Geum không khỏi hứng thú bừng bừng tấn công dồn dập.
Lạc Phương Nghi không tạo cơ hội cho đối thủ ép mình sát dây đài, cô dời hướng đối thủ đi vòng quanh võ đài, bên tấn công bên phòng thủ.
Jong Geum không đoán được ý đồ của cô chỉ toàn lực cảnh giác.
Không ngờ một phút trước còn ở thế bị động, giờ đây Lạc Phương Nghi như tìm thấy điểm đột phá.
Cô vô tình hay cố ý phát hiện đối phương rất khó kiểm soát chiêu thức khi ở cự ly gần, liền lập tức áp sát.
Jong Geum bị đối thủ đột ngột tới gần nảy sinh hốt hoảng.
Tận dụng cơ hội này, Lạc Phương Nghi tung đòn thẳng trái đánh vào vị trí trên ngực trái, khiến đối phương ngã lùi ra sau.
Nhân lúc Jong Geum chưa kịp trở tay, Lạc Phương Nghi dùng tốc độ nhanh nhất có thể lần lượt tấn công vào vị trí trọng yếu bao gồm má phải, cằm, xương sườn và bụng.
Tốc độ của cô khiến không ít người khiếp sợ, mắt những người bên dưới không dám chớp sợ bản thân sẽ bỏ lỡ bất kỳ động tác nào.
Đến tận khi Lạc Phương Nghi hạ đòn đo ván bằng một cú đấm vào ngực phải đối thủ, Jong Geum bất chấp hình tượng bị đánh nằm ngã giữa sàn, bên dưới mới lấy lại tinh thần một trận reo hò ầm ĩ.
Lạc Phương Nghi chứng kiến cảnh tượng bên dưới thầm nghĩ bản thân đã đi đúng đường.
Đôi mắt cô hoe đỏ nhưng cố chấp không để nước mắt rơi xuống.
Cô ngửa đầu nở nụ cười rạng rỡ, sau đó lại gần kéo tay giúp Jong Geum đứng dậy.
Jong Geum một tay ôm vị trí xương sườn ê ẩm, tay còn lại vỗ vai đối phương: “Cậu làm tốt lắm! Đời này có một đối thủ như cậu, tôi thấy thua cũng vui vẻ. Hẹn gặp cậu ở trận đấu khác. Lần sau tôi nhất định không nhường cậu.”
Lạc Phương Nghi phì cười: “Lần này cậu thua thảm như vậy. Ai nhường ai còn khó nói đấy.”
Jong Geum nhìn dáng vẻ kiêu ngạo của đối phương chỉ mong trận đấu kế tiếp mau tới, để coi cô ấy còn dám ngông cuồng nữa không.
Trận chiến bên này vừa kết thúc thì ở một nơi khác trận chiến chỉ vừa mới bắt đầu.
“Lão đại! Không xong rồi! Hạ tiểu thư xảy ra chuyện! Hiện tại cô ấy bị sốc thuốc, Hứa Cẩn Bạch không còn cách nào khác. Ngài tới mau còn kịp gặp mặt cô ấy lần cuối.”
Âm thanh trầm tĩnh hàng ngày của Từ Khải, nay lại thay bằng giọng điệu gấp gáp cùng hốt hoảng khiến trái tim Hạ Khương treo lơ lửng.
Mỗi một câu chữ từ miệng đối phương phát ra tựa như một bản tuyên án tử hình dành cho ông ta.
Hạ Khương không quan tâm gì nữa, lập tức bảo tài xế lái xe đưa mình đến phòng thực nghiệm.
Trong phòng thực nghiệm lúc này là một mảnh tan hoang.
Đội cảnh sát do Bành Bắc dẫn đầu còn có Bùi Yên và Cẩm Sắt vây lấy phòng thực nghiệm, không chế toàn bộ những y bác sĩ ở đây.
Hứa Cẩn Bạch đến khi bị bắt giữ cũng không ngờ được rốt cuộc chuyện gì đang diễn ra.
Những người được Hạ Khương cử đi bảo vệ an toàn cho nhóm nghiên cứu bọn họ, giờ không còn một bóng.
Đã xảy ra chuyện gì?
Ban đầu bọn họ đã sớm phát hiện Lương Bình chính là cảnh sát nằm vùng giả danh.
Vì vậy, Hạ Khương tương kế tựu kế dẫn anh vào một phòng nghiên cứu không có bất kỳ manh mối nào, cố ý buông lỏng để anh tìm được những tài liệu không quan trọng.
Thế nhưng, Hạ Khương có nằm mơ cũng không ngờ Lương Bình giả lại phát hiện ra hang ổ thật sự của bọn họ, tập kích vào phòng thực nghiệm ít ai biết này.
Rốt cuộc Hạ Khương và hắn ta tính toán sai ở đâu?
Hứa Cẩn Bạch không nhịn được dù đang chật vật bị khống chế vẫn nghiến răng chất vấn: “Làm sao các người tìm được nơi này? Lương Bình hoàn toàn không biết!”
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT