Khương Chi cũng không nghiên cứu chuyện này, cô trả lời: “Sáu mươi ngàn tờ báo à? Có nhiều không?”
Trương Nhân cười nhạo một tiếng, có thể đè đầu Khương Chi ở lĩnh vực sở trường của mình, cô ta cầu cũng không được, cho nên cô ta lập tức nói: “Toàn bộ trấn Đại Danh cũng chỉ có một trăm ba mươi ngàn người, mỗi ngày phát hành sáu mươi ngàn tờ bào, cô nói xem có nhiều hay không?”
“Kể từ khi thành lập văn phòng in ấn chi nhánh trấn Đại Danh, số lượng phát hành hàng ngày không vượt quá sáu mươi ngàn, cao nhất cũng hơn năm mươi bảy ngàn tờ.”
“Huyện Thấm phát hành suốt đêm, vẫn luôn làm việc cho đến chiều hôm nay, số lượng đặt mua báo đã lên đến một trăm bốn mươi ngàn tờ, còn nhận được vô số lá thư thúc giục phát hành nội dung chương thứ hai của truyện 《 Anh Hùng Xạ Điêu 》 từ người dân, tôi cũng đến đây vì chuyện này.”
“Bây giờ không chỉ tiểu thuyết 《 Anh Hùng Xạ Điêu 》 được nhiều người biết đến, mà ngay cả tác giả “Đại Thần” cũng rất được công chúng yêu thích, một số người đã tự thành lập nhóm người hâm mộ, còn gửi thư gửi hoa đến nhà xuất bản của chúng tôi nữa.”
Nói mãi nói mãi, Trương Nhân lại trầm giọng xuống, bởi vì cô ta nghĩ đến chuyện loại vinh dự đến từ Khương Chi.
Cô ta rất nghi ngờ, một người phụ nữ thôn quê chỉ biết sinh con, dựa vào đâu có thể nổi tiếng chỉ sau một đêm?
Phó Đông Thăng nhìn Trương Nhân, người đột nhiên im lặng một cái, ông ấy cũng không thèm để ý, cười híp mắt nói: “Tiểu Khương, bây giờ cô chính là ân nhân lớn của Nhà xuất bản Văn học Nhân dân chúng tôi, tổng biên của huyện Thấm cũng muốn gặp cô một lần, cô xem có thể dành thời gian đi một chuyến được không?”
Nhắc mới nhớ, đây mới là nguyên nhân chính mà ông ấy đi theo Khương Chi đến huyện Thấm.
Dù sao thì ông ấy chính là biên tập viên đã ký hợp đồng với “Đại Thần”, ông ấy không thể để cho Trương Nhân chiếm lấy công lao này mà đúng không?
Khương Chi liếc ông ấy một cái, cũng không thèm để ý.
Phó Đông Thăng lăn lộn trong giới kinh doanh, ông ấy có chút tâm tư nhỏ cũng là chuyện bình thường.
DTV
Cô ngẫm nghĩ một lát rồi nói: “Để tôi xem tình trạng sức khỏe của con tôi đã, nếu không có vấn đề gì thì tôi sẽ đi một chuyến.”
Phó Đông Thăng cười nói: “Được, tùy vào thời gian của cô thôi, đến lúc đó tôi sẽ đi chung với cô đến đó.”
Trương Nhân lái xe, sau khi thấy hai người ngồi đằng sau nói qua nói lại đã quyết định hành trình, cô ta không khỏi bực mình, không thoải mái mà nói: “ Tiểu thuyết《 Anh Hùng Xạ Điêu 》 rất nổi tiếng, hợp đồng mà hai người đã ký kết cấp trên vốn không công nhận, đến lúc đó có lẽ cô phải ký một bản hợp đồng khác.”
Đáng lẽ Trương Nhân không nên nói chuyện này bây giờ, nhưng cô ta chính là không nhìn được Khương Chi thoải mái.
Thế giới này vốn chính là cá lớn nuốt cá bé, một người phụ nữ đến từ địa phương nhỏ, dựa vào đâu chiếm bốn phần thù lao chứ?
Nghe vậy, Khương Chi khẽ cười một tiếng, cô cũng không nói gì.
Phó Đông Thăng lại thay đổi sắc mặt, Trương Nhân cũng chưa từng nói với ông ấy chuyện này
Ông ấy vội vàng nhìn về phía Khương Chi rồi nói: “Chuyện này... Tiểu Khương, chuyện này tôi cũng không biết.”
Dừng một chút, ông ấy nhìn chằm chằm Trương Nhân với vẻ mặt không mấy thiện cảm: “Biên tập Trương, hôm nay cô đến đây cũng không nói gì với tôi về chuyện này, hợp đồng cũng đã ký rồi, còn có thể muốn thay đổi thì thay đổi được sao? Cho dù là nhà xuất bản huyện Thấm thì cũng không thể độc đoán như vậy đúng không?”
Ông ấy thật sự không thể hiểu nổi, đám người này là đồ ngu à?
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT