*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

1.

Ta, Long Ngao Ngao, hôm nay là một ngày vô cùng trọng đại, đó là lễ Thành Long 180 tuổi của ta.

Dựa theo phong tục, ta phải bay đến Áo Cổ Tư đế quốc, ngoạm về một nam nhân mang về làm phu quân.

Công Chúa lão nương cùng Ác Long lão cha của ta lau đi nước mắt giàn giụa, vẫy vẫy chiếc khăn tay nhỏ tiễn ta đi.

“Ngao Ngao à, nếu không chắc chắn thì mang vài đứa về cũng được nha, cha mẹ sẽ giúp con lựa chọn.”

“Ngao!”

Ta nặng nề gật gật cái đầu, sau đó mang trên lưng một túi hành lý nhỏ, rung đôi cánh rồng bay thẳng lên trời.

Lần đầu tiên đi xa nhà thật là phấn khích quá, tốc độ chậm ngày thường bỗng nhiên nhanh đến mức ta hoàn toàn không nghe thấy tiếng gầm khan cổ họng của Ác Long lão cha ở phía sau nữa.

“U là trời! Nôn đi chơi quá, nhầm rồi! Bay nhầm đường rồi!”

2.

Áo Tư Cổ Đế Quốc là quê hương của Công Chúa Lão Nương nhà ta, bà ấy nói rằng ở đó phong cảnh rất đẹp, người dân thì thật thà chất phác.

Ta ngẩng đầu nhìn tầng tầng lớp lớp mây đen kịt, rồi lại cúi đầu nhìn xuống những bãi cát vàng trơ trụi dưới kia, trong đầu miên man nghĩ...

“Uầy vẻ bề ngoài của quê hương này lạ quá, có thể thông cảm được. Không sao đâu, vẫn còn những con người nơi đây mà, ngoại trừ việc trông có vẻ hơi...hắc ám, nhưng hẳn là rất “thân thiện” nhỉ...”

“Cút đi, quả bí đao xấu xí này ở đâu ra vậy” - Một tên lính tóc xoăn đang gác trước cửa cung điện giận dữ lên tiếng mắng.

“.....??” Ngươi bị mù à!! Ta là bé Rồng đáng yêu nhất trên Đảo Rồng đấy nhé.

Tên lính tóc xoăn tiếp tục ngang ngược: “Quả bí đao ngốc nghếch nhảy lên còn chưa đến đầu gối của ta, mau cút.”

Đáng ghét, cả gan dám gây sự với ta.

Ta gào lên một tiếng, một quả cầu lửa từ trong cổ họng phun ra bay sượt qua đỉnh đầu của hắn.

“Hoolaaa”... Thế là tên tóc xoăn thành quả đầu hói luôn.

Ta bay lên không trung tức giận chống nạnh lườm hắn: “Cái đồ đầu trọc không có thẩm mỹ.” Sau đó ta vụt qua mặt hắn bay thẳng vào cung điện.

Tức ch/ế/t Rồng rồi, ta muốn tìm Quốc Vương để khiếu nại hắn!

3.

Cung điện rất to, nhưng trông xấu quá. Tất cả được xây dựng bằng đá đen xì, không có hoàng kim bảo thạch lấp la lấp lánh.

Ta đã đi lòng vòng khắp nơi nãy giờ nhưng không nhìn thấy người nào trên đầu đội Vương miện.

Hóa ra Áo Tư Cổ nghèo đến mức Quốc Vương còn không có cả Vương Miện để đội.

So với cái thói xa hoa lãng phí của Ác Long Lão Cha cứ mỗi tuần lại đổi Vương Miện một lần thì Quốc Vương Áo Tư Cổ đúng là đáng thương biết bao. Thảo nào hắn lại đồng ý liên hôn với Long Tộc.

Bỏ đi, phải đi tìm người hỏi xem Quốc Vương hiện tại đang ở đâu.

Ta nhìn thấy một cô hầu gái váy ngắn liền nói: “Xin chào, cho hỏi...”

Còn chưa kịp nói xong, cô ấy đã cúi đầu kêu lên: “Trời đất ơi, quả bí đao thành tinh.”

Ta buông tay ủ rủ, mặt không chút cảm xúc rời đi. Không sao đâu, tìm người tiếp theo......

Sau lần thứ mười lăm bị gọi là quả bí đao, ta ngồi xổm xuống trong một góc, lặng lẽ tay vẽ những vòng tròn... Hu hu hu, ta thật sự tức giận rồi đấy.

Người ta chẳng qua là do sinh non, cho nên cơ thể có chút nhỏ hơn so với những con rồng bình thường thôi mà.

Vì sao lại nỡ làm tổn thương trái tim bé bỏng của rồng con như vậy, sau này ta sẽ không bao giờ ăn bí đao nữa.

4.

“Đừng khóc nữa” - Một giọng nam lãnh đạm từ phía sau vang lên.

Ta vùi đầu vào sâu hơn, không muốn phản ứng lại. Một lát ta sẽ trở về Đảo Rồng, không thèm tìm chồng nữa, ta sẽ sống độc thân đến cuối đời.

“Ngươi là long tộc, ngươi đang làm gì ở đây vậy?”

Nhìn đi, lại thêm một người đến làm tổn thương trái tim bé bỏng của rồng con. Hả? Hắn vừa bảo ta là rồng, ta rõ ràng...

Đợi đã, Long Tộc? Wowww, cuối cùng cũng có người có mắt nhìn tốt a~~

Ta lập tức quay đầu lại, nhìn một mạch từ dưới lên trên.

Chân dài, rất đẹp. Eo thon, cũng rất đẹp. Khi nhìn rõ khuôn mặt, ta đã lập tức gục ngã.

Đẹp! Đẹp trai quá! Soái hơn cả Ác Long Lão Cha của ta nữa....

Gương mặt trắng trẻo, đôi môi hồng phấn phấn, sóng mũi cao cao, ánh mắt lạnh lùng, thần sắc thì cool ngầu, toàn thân toát lên khí chất vô cùng chanh sả.

Tim của ta rung lên muốn rơi cả ra ngoài, chính là hắn. Phải ngoạm hắn mang về tổ Rồng của ta mới được, he...he..he...

Ta dùng móng vuốt của mình lau đi nước mắt: “ Ta đến để tìm Quốc Vương Áo Tư Cổ.”

Quốc Vương Áo Tư Cổ là kẻ thù không đội trời chung của Đại Ma Vương: “...Tìm hắn ta làm gì?”

Ta: “Muốn một nam nhân.”

Ngớ ra: “...??? Quả bí đao nhỏ nhà ngươi đang nói mấy lời vớ vẩn gì vậy?”

5.

“Bệ Hạ, cô ta là người đã đánh chúng ta.”

Tên lính gác lúc nãy ôm cái đầu trọc lóc đen thui chạy đến để buộc tội, phía sau là một nhóm rất đông nam hầu nữ hầu đang nhìn ta.

Ta ngẩng cái đầu nhỏ lên, tròn xoe mắt nhìn. Hóa ra hắn chính là Quốc vương Bệ hạ.

Ác Long Lão Cha nói, bất kể là ta vừa mắt với ai, Quốc vương Áo Tư Cổ cũng sẽ đồng ý. Đây... là bản thân hắn, hắn cũng sẽ đồng ý chứ.

Ta xấu hổ xoa xoa móng vuốt, đúng lúc muốn bày tỏ tình yêu sét đánh này với Bệ hạ, tên lính gác đầu không có tóc vội vã chạy đến nói: “Bệ hạ tôn kính, ngài hãy mau chóng xử t/ử quả bí đao xấu xí này đi”

Ta phẫn nộ, này tên đầu hói không có gu thẩm mỹ kia, xem ta đây.

Ta đấm hắn một phát bay thẳng lên cành cây cao mười tám mét treo lủng lẳng. Những người hầu còn lại bị siêu sức mạnh của ta làm cho kinh hãi, đứng im lặng một góc như gà.

Ta âm thầm quan sát phản ứng của Bệ Hạ. Bất kể là Nhân tộc hay là Long tộc đều xem trọng kẻ mạnh. Mặc dù ta có hơi thấp bé một chút, nhưng sức mạnh của ta thật sự rất tốt.

Quả nhiên, Bệ Hạ nhìn ta không chớp mắt. Mấy trò vặt vãnh, mê ch/ế/t ta rồi chứ gì.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play