Xác Chết Mang Thai

Chương 6


11 tháng

trướctiếp

Bà đỡ âm là một bà lão bảy mươi tuổi.

“Công việc đỡ âm này ta đã làm năm mươi lăm năm rồi, lần đầu tiên đỡ cho thi thể nữ ngàn năm, nguy hiểm khó lường, cháu đã nghĩ kỹ chưa?”

Mặt bà ấy đầy vết chân chim, lưng còng giống hệt con tôm khô, chỉ có duy nhất là đôi mắt vẫn sắc bén sáng ngời.

Tôi nói đã nghĩ kỹ, sẽ không hối hận.

Tôi còn cố ý van xin đạo sĩ truyền chuyện đỡ âm này đến làng bên cạnh.

Cứ nói con gái từng đỡ âm sẽ khắc chồng, rất xui xẻo.

Nhà lão Trần sau khi biết thì sợ chết khiếp, bây giờ đang ồn ào đòi trả hàng.

“So với việc gả cho lão Trần thọt chân sáu mươi tuổi thì cháu thà làm việc này còn hơn.”

Tôi ngoan ngoãn đi theo sau bà lão.

“Đứa trẻ này rất thông minh, thế thì những việc tiếp theo ta nói, cháu nhất định phải ghi nhớ kỹ, làm sai một bước là chúng ta đều xong đời đấy.”

Hôm nay là mười lăm âm lịch, bà lão lấy hết đồ này đồ nọ ở trong túi ra đưa cho tôi.

“Đây là áo choàng và găng tay làm từ da cáo, có thể che được mùi của con người, vốn dĩ dương khí trên người phụ nữ sẽ yếu hơn đàn ông, thế nên đỡ âm trước nay đều phải là phụ nữ.”

Còn có, cuống rốn của âm thai chỉ được dùng cái kéo này để cắt.

Tôi nhìn áo da cáo chỉ có một cái thì không khỏi lo lắng.

“Bà ơi, bà không dùng sao?”

Bà lão mỉm cười: “Thời trẻ còn dùng, nhưng bây giờ ta cũng đã bước sang bên đó được một nửa rồi, âm khí trên người nặng hơn dương khí nên không cần mặc nữa.”

Tôi nhận lấy cái kéo nặng trịch.

Ánh nến chiếu xuống, trên lưỡi kéo đen bóng không hiện ra chút tia sáng nào.

“Đến khi đó, ta đỡ đẻ, cháu đến cắt, cháu nhớ lấy.”

“Âm thai rất hung dữ, một trăm phần trăm sẽ trở thành hung thần, đặc biệt là do thi thể nữ ngàn năm thai nghén, một khi đứa trẻ khóc, làng các cháu sẽ không ai có thể sống sót được nữa.”

Tôi gan dạ hỏi: “Vậy, vì sao không nhân lúc đó phong bế lại thi thể nữ ạ?”

Phong bế: khóa chặt không cho thoát khí âm hay oán khí ra

Bà lão đáp: “Làm mẹ sẽ mạnh mẽ, lời này bất kể là nói về người sống hay là người chết đều giống nhau, một khi chúng ta ra tay với đứa trẻ ma, chắc chắn sẽ chết không phải nghi ngờ gì nữa, ai cũng đừng mong làm hại đứa trẻ vào lúc này.”

“Sau khi đứa trẻ ma ra đời, lập tức thả vào trong nôi, đây là cách làm phù trấn áp tà khí.”

Đạo sĩ sẽ tụng kinh hướng sinh chín chín tám mốt ngày.

Mới có cơ hội siêu độ cho mẹ con.

Lúc này nghĩa trang tương đương với phòng sinh, đạo sĩ không thể vào nên đã bày trận ở bên ngoài.

Vừa vào trong, mùi hôi thối nấm mốc từ thi thể thật khó hình dung phả vào mặt.

Tôi rùng mình, nói không sợ chắc chắn là giả, lòng bàn tay tôi toàn là mồ hôi lạnh.

Bà lão bảo tôi châm nến trắng.

Ngọn lửa xuất hiện, hàn khí trong phòng cũng tản đi không ít.

Thi thể nữ với phần bụng nhô cao nằm ở chính giữa, tôi cực kì chắc chắn, giờ đây cô ấy còn đẹp hơn lần đầu tiên mở quan tài.

Cánh môi đỏ thắm, làn da trắng mịn giống như đậu phụ, sáng bóng tươi đẹp.

Vô duyên vô cớ khiến người ta sinh ra cảm giác đã bị làm nhục.

Tôi dời tầm mắt ra chỗ khác không dám nhìn thẳng, chỉ sợ cô ấy sẽ lao đến ngay sau đó.

“Nếu sợ thì thầm niệm tâm kinh đi.”

Bà lão lấy ra tay nghề xuất chúng, bắt đầu xoa bóp bụng của thi thể nữ, thủ pháp của bà rất đặc biệt, lúc mạnh lúc nhẹ, vừa xoa vừa lẩm bẩm trong miệng.

“Tôi là bà đỡ âm của cô, bà Lưu.”

“Cô đã đến tháng, cũng nên sinh rồi, nỗi oan ức của cô tôi biết, đều hiểu hết, vì con cô đã chịu tủi nhục rồi.”

“Cô đã chết cũng không muốn đứa con trong bụng cũng trở thành cô hồn dã quỷ giống như mình đúng không?”

Những lời này của bà lão đều là nói với phần bụng, theo lời của bà đã xảy ra một cảnh tượng không thể tin nổi.

Tôi ngơ ngác nhìn, trái tim điên cuồng đập loạn.

Thi thể nữ ấy, vậy mà chậm chạp tách chân ra.

 


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp