Tô Việt đem người ấn lên tường phòng tắm, mặc cho vòi hoa sen xả nước lên thân thể hai người, đi theo chuyển động của dòng nước, làm đến là trơn tru.

Nhưng rất nhanh, cậu liền phát hiện ra vấn đề, kiếp này mới cùng đoàn trường lên giường chưa được bao lâu, rất nhiều tư thế vẫn chưa được khám phá.

Nếu bây giờ muốn chơi gì đó mới mẻ một chút thì có quá đột ngột không?

Cậu nghĩ tới nghĩ lui, quyết định vẫn là dùng tư thế bảo thủ nhất, tránh cho bị anh phát hiện cậu không phải tay mơ.

Triệu Thanh không biết trong đầu nam nhân phía sau đang linh tinh lang tang, chân anh có chút run rẩy, đây là phản ứng cơ bắp không thể khống chế được.

Tên nhãi con Anh Vũ này, động tác mạnh như vậy, không thể thay đổi tư thế cho anh thở một chút được sao?

Bộ vũ trang Đế Quốc, Hồ Khôi phải đón tiếp một người khách hắn không ngờ đến.

Một người đàn ông mặc áo khoác dài màu trắng, tóc dài đến eo được buộc cao đẩy cửa bước vào, câu đầu tiên khi gặp mặt chính là nói: "Ông điều tra tôi, tại sao?"

Hồ Khôi theo bản năng phủ nhận: "Giáo sư Chu ông đang nói gì vậy, tôi nghe không hiểu."

Người đàn ông tóc dài xoay cây bút máy nắp vàng trong tay, nhàn nhạt nói: "Trích lục ghi chép cuộc đời tôi, còn dùng USB mã hóa đặc biệt copy lại, chẳng lẽ ông muốn làm bà mối giới thiệu đối tượng cho tôi?"

Hồ Khôi sống lưng lạnh toát: "Làm sao mà ông biết được?"

Sao có thể bại lộ nhanh như vậy?

Hắn rõ ràng đã giấu mọi người ngầm lấy ra hồ sơ cá nhân, mới trôi qua chưa được bao lâu, ngay cả người quản lý hồ sơ còn không biết cụ thể người bị điều tra là ai, chỉ biết rằng hắn đến xem tư liệu mà thôi.

Chu Lập Ngôn không giải thích, thờ ơ lặp lại câu hỏi thêm một lần: "Vì sao điều tra tôi?"

Hồ Khôi mở cổ áo, bịa chuyện nói: "Nếu nói ra sẽ không còn thú vị, chúng ta cùng là đối thủ cạnh tranh, biết người biết ta trăm trận trăm thắng, tôi muốn điều tra ông cũng là chuyện bình thường."

Chu Lập Ngôn lạnh mặt nhìn hắn nói: "Cuộc cạnh tranh giữa chúng ta chẳng lẽ chỉ mới bắt đầu gần đây sao? Tư liệu của tôi ông sớm đã xem rõ ràng ở phòng hồ sơ, còn đây ông chỉ vừa mới đặc biệt copy một phần hồ sơ vô cùng tỉ mỉ chi tiết......"

"Đừng trách tôi không nhắc nhở ông, đây là trái với kỷ luật của Bộ vũ trang Đế quốc, nếu như bị bộ trưởng phát hiện, sẽ không tránh khỏi bị mắng và ghi tội ông, phó bộ trưởng Hồ đây là muốn tự bôi đen, hào phóng nhường đường cho tôi sao?"

Hồ Khôi vẻ mặt cứng nhắc, hắn không sợ Chu Lập Ngôn đến kiếm chuyện, chỉ sợ đối phương đem việc này tọc mạch lên cấp trên, trước mắt bộ trưởng bộ vũ trang vẫn còn tại chức, người nào được hắn coi trọng và ủng hộ, tương lai có khả năng trở thành người kế nhiệm hắn sẽ rất cao.

Nghĩ đến đây, Hồ Khôi đành phải ngượng ngùng nói: "Giáo sư Chu, chuyện này không lớn lao gì, không cần thiết đi quấy rầy bộ trưởng, không đáng."

Chu Lập Ngôn hơi cong khóe môi, chỉ là ý cười nhẹ nhàng kia làm Hồ Khôi cảm thấy trong phòng càng trở nên lạnh thêm. Hắn cân nhắc lợi - hại một phen, tuy rằng không dám tự mình trêu chọc người phụ trách trung tâm bồi dưỡng nhân tài này, nhưng rất vui vẻ khơi mào cho đối phương đấu đá nội bộ.

Hồ Khôi làm ra vẻ khó xử một lúc, mới miễn miễn cưỡng cưỡng mà mở miệng nói: "Là Tô Việt tìm tôi giúp cậu ta điều tra hồ sơ cá nhân của ông, lấy nó để trao đổi một tin tình báo quan trọng, cậu ta mới rời đi không lâu, đáng tiếc các người không đụng phải nhau."

Hắn cẩn thận quan sát phản ứng của Chu Lập Ngôn, chuẩn bị vui sướng khi người gặp họa nhìn xem bộ dáng thay đổi đột ngột của đối phương, không nghĩ tới Chu Lập Ngôn vẫn thờ ơ như cũ, bình tĩnh tự chủ, như thể ông ta không phải chịu một chút ảnh hưởng gì.

Hồ Khôi không nhịn được cường điệu nói: "Tôi thấy Tô Việt ở bên ngoài quá lâu rồi, tâm cũng đã thay đổi, không phục tùng quản giáo, đã sinh hai lòng, ông xem không thì gọi cậu ta về giáo huấn lại một phen?"

Chu Lập Ngôn trầm mặc một lát, mới chậm rãi mở miệng nói: ".....Thì ra là như thế."

Hắn đem bút máy trong tay cài vào túi áo khoác, nói: "Người của tôi tôi tự quản, không phiền ông nhọc lòng."

Hồ Khôi chà xát tay, nói: "Vậy sự việc điều tra hồ sơ lần này......"

Chu Lập Ngôn trầm giọng nói: "Không có lần sau."

Hồ Khôi trong lòng không khỏi nhẹ nhàng thở ra, chuyện này xem như đi qua, cũng không biết Tô Việt sẽ phải nhận hình phạt gì, nói không chừng còn phải vào phòng cấp cứu.

Đừng nhìn Chu Lập Ngôn bên ngoài bộ vân đạm phong khinh*, nhưng hắn biết đối phương càng là bình tĩnh, thì lửa giận bộc phát mới càng đáng sợ.

*Vân đạm phong khinh: mây nhạt gió nhẹ, là một ngày trời rất đẹp, ở đây ý chỉ nhìn qua thì như tâm trạng rất tốt.

Mắt thấy Chu Lập Ngôn chuẩn bị rời đi, Hồ Khôi trong lòng thầm vui mừng, lại không ngờ giây tiếp theo đối phương xoay người lại, đi về phía trước vài bước đi đến trước mặt hắn, vươn tay.

Hồ Khôi: "?"

Chu Lập Ngôn lời ít ý nhiều: "Đem cái USB có tin cơ mật quan trọng kia đưa cho tôi."

Hồ Khôi trừng mắt nói: "Dựa vào cái gì?"

Chu Lập Ngôn buồn cười nhìn hắn, nói: "Dùng tư liệu của tôi đổi lấy thành quả, không phải tôi nên là người giữ sao?"

"Giáo sư Chu, ông như vậy thật quá vô lý rồi?"

"Phó bộ trưởng Hồ, tôi nghĩ ông sẽ không để tôi nói lại lần thứ hai, đúng không?"

Hồ Khôi đương nhiên không thể đem tình báo quan trọng chắp tay nhường lại, nhưng sau khi nghĩ nhiều cách, hắn cũng không có biện pháp nào độc chiếm USB, chỉ có thể tự mình lui về sau một bước.

Hồ Khôi: "Chúng ta có thể cùng chia sẻ, đây là nhượng bộ lớn nhất của tôi."

Chu Lập Ngôn hơi trầm mặt, nhưng vẫn gật đầu: "Có thể, nội dung USB là gì?"

Hồ Khôi lộ ra biểu tình mơ hồ: "Quên nói với ông, Tô Việt trước khi đi còn cung cấp một tin tốt, đoàn trưởng Ám Nha đã bị hắn dụ dỗ, cái USB này bên trong chính là hình ảnh giường chiếu của Triệu Thanh."

Chu Lập Ngôn nheo lại hai tròng mắt, bắt lấy một trọng điểm khác: "Cậu ta dám trong thời gian chấp hành nhiệm vụ đi lêu lổng?"

Hồ Khôi vẫy vẫy tay, cảm thấy giáo sư Chu ít thấy việc lạ: "Lính đánh thuê đều là như thế, có hôm nay không có ngày mai, chỉ chú trọng hạnh phúc hiện tại, với thân thể và vẻ ngoài của Tô Việt, ở bên ngoài khẳng định không thiếu tình nhân, chỉ là trong số đó thì Triệu Thanh là có giá trị nhất."

Chu Lập Ngôn cau mày, như thể đồ đạc cá nhân của mình bị người khác chạm vào, bình tĩnh nói: "Thu hoạch này không tồi, sau khi quay lại tiêu diệt Ám Nha, bắt Triệu Thanh, liền đem nội dung USB này phát tán ra bên ngoài, cho những người khác mở rộng tầm mắt về phong thái của vua súng lính đánh thuê."

Đối với điều này Hồ Khôi không phản đối, hắn động tác nhanh nhẹn mở nội dung bên trong USB ra, quả nhiên có không ít ảnh chụp, mỗi góc độ đều có, full HD không che.

Hai người nhìn từng bức ảnh chụp chiếc giường lớn, giống như là đang xem một sản phẩm cao cấp trên sàn mua sắm.

Từ đầu giường đến đuôi giường, từ thanh giường đến chân giường, có thể thấy được đây là một chiếc giường khung sắt rất rắn chắc, còn được sơn màu xanh xám phổ biến nhất thân thiện với môi trường.

Thật giường chiếu.

P.s: thật là giường chiếu, vợ anh mà mấy cưng muốn nhìn là nhìn à:))

09/12/2023

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play