Quảng trường triển lãm ngọc khí lớn nhất thành phố A đông đúc chưa từng có.
Trận cược ngọc có một không hai tại đây giữa Âu Dương gia và Bạch gia được rất đông người vây xem.
Từ rất sớm, quảng trưởng đã bu đông đầy người, quản sự vội làm người chuẩn bị ghế ngồi cho mọi người, bận rộn đến mặt mày tối sầm nhưng được cái hiệu quả lộ rõ. Sau hôm nay, chợ ngọc khí của họ sẽ có nhiều lưu lượng khách hơn nữa!
Bạch gia ở một bên, Âu Dương gia ngồi ở một bên, đều là hàng trước nhất.
Bạch Tiểu Nhung bên trái là Thuần Vu Yến, bên phải là Bạch Tuyết Vi, sau đó là dàn mỹ nam tuấn tú không chỗ chê ngồi xung quanh. Tới Bạch Tiểu Nhung còn cảm thấy đã con mắt chớ nói chi người xem được xem full màn hình.
[ Nhà giàu có khác, cược cái ngọc cũng có nhiều người xem dữ!
Trọng điểm là đây sao? Không phải!
Là dàn mỹ nam kia kìa!
Tự nhiên thấy vốn từ của mình quê mùa, lặp đi lặp lại cũng chỉ biết hai chữ "đẹp trai"!
Đúng thật, từ ngữ không miêu tả hết được cái sự xinh trai này đâu!
Tôi chỉ hiếu kì bọn chủ bá có khui ra được ngọc tốt không.]
Bạch Tiểu Nhung cũng khẩn trương đi lên, không sợ nhất vạn chỉ sợ vạn nhất đâu? Lỡ may mà thua Âu Dương gia, không bị xé một tầng da mới là lạ đó!
Thuần Vu Yến nhướng mày, thấp giọng an ủi: "Đừng lo lắng, nhìn là biết bọn Âu Dương gia là cái không biết nhìn hàng rồi."
Còn không phải là sao? Vì món lợi nhỏ mà thẳng tay đàn áp Hà Thanh Trúc phát triển, cậu gấp không chờ nổi muốn nhìn sắc mặt xanh mét của đám lòng lang dạ thú đó!
Người chủ trì ra hiệu cho hai bên đem 3 khối nguyên thạch lên để thợ thủ công tiến hành cắt ngọc.
Người chủ trì cung kính hỏi: "Xin hỏi các vị, ai muốn cắt trước?" Đều là đại nhân vật, ai ông ta cũng đắc tội không nổi.
Bạch Tuyết Vi tùy ý nói: "Sao cũng được." Cô chỉ chọn một khối, còn 2 khối vẫn là từ tay em trai tùy tiện lấy ra hai cục thấu cho đủ. Cô có tự tin, chỉ cần một khối ngọc cô chọn, đủ để nghiền áp đám Âu Dương gia kia rồi.
Âu Dương Hoằng hừ cười: "Cứ để Bạch gia cắt trước đi, tụi này không vội." Ai không biết, đi đầu toàn là pháo hôi, để cuối cùng gã lên sân khấu làm lóa mắt cả bọn.
Bạch Tiểu Nhung gật đầu: "Tiến hành đi." Trận cược ngọc này cậu làm chủ, vì không ai phù hợp đứng ra hơn cậu.
Người chủ trì nghe vậy, ra hiệu cho thợ thủ công trực tiếp động thủ
Bạch Tuyết Vi liếc nhẹ Hà Thanh Trúc, thanh âm trầm trầm kề tai Bạch Tiểu Nhung, nói: "Cậu trai kia, tin được không?" Hai cục đá của Bạch Tiểu Nhung chính là cậu trai kia chọn, hơi có sơ xuất, sẽ làm trò cười thiên hạ.
Bạch Tiểu Nhung cũng nói nhỏ xíu: "Chị đại an tâm, em chắc sẽ khui ra ngọc tốt!" Hà Thanh Trúc lựa 5 cục đá lận, cậu đã nhờ cá chép tinh Thuần Vu Yến lựa hai cục trong số đó rồi.
Không phải cậu không tin khả năng của Hà Thanh Trúc đâu, cậu sợ Âu Dương gia chơi dơ á!
Bên dưới người xem sôi nổi lên, nguyên thạch đã cắt được 1/3 lộ ra chất ngọc thuần trắng, nếu không pha tạp, chắc chắc là đáng giá tiền.
Bạch Tiểu Nhung nhăn mi, Thuần Vu Yến đột nhiên chú ý đến sắc mặt cậu, hắn hỏi: "Làm sao vậy, lo lắng?"
Bạch Tiểu Nhung đánh giá lần nữa: "Cái cục nguyên thạch đang cắt đó, không phải cái tụi minh lựa!"
Bạch Tuyết Vi cũng nghe thấy, cô khó hiểu: "Sao em biết?" Cô không nhìn ra có gì khác nhau, trọng lượng, hình dạng, rất giống đá đã nộp lên.
Bạch Tiểu Nhung khua tay múa chân: "Màu sắc á, cục em chọn nó hơi xanh đen hơn một tí, với lại nó có mùi thum thủm nữa."
Thuần Vu & Bạch: "..." Thum thủm là mùi gì?
Bạch Tiểu Nhung vội đến xoay quanh: "Làm sao giờ? Chắc chắn là Âu Dương bên kia tráo đá với chúng ta rồi!"
Đã có kết quả!
Người chủ trì đã vẫy tay làm người đem đá triển lãm cho mọi người: "Thật đáng tiếc nha, là một viên phế ngọc!"
Người xem ồ lên, cảm thấy Bạch gia là cái không mắt nhìn hàng, vậy mà cũng đến cược ngọc!
Nạp Lan Hồng cũng nghe được một phen lời nói của Bạch Tiểu Nhung, hắn an ủi Hà Thanh Trúc.