*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.NGÀY THỨ TÁM NUÔI BÉ THÚ Ở TINH TẾLão viện trưởng ngẩn ra, rồi nói khéo: "Đúng là vậy, nó là con non khỏe mạnh nhất ở đây... Nhưng tính cách của đứa trẻ này hơi cố chấp, khá khó ở chung."
Dù tuần trước chính ông là người muốn khuyên nhủ thú Kaka này tranh thủ cơ hội để được nhận nuôi, nhưng lão viện trưởng vẫn nói ra sự thật khách quan với người nhận nuôi.
Mỗi người đều có lựa chọn của riêng mình, dẫu là cô nhi trong cô nhi viện.
Con non trong góc phát ra tiếng gầm gừ đe dọa hợp với tình hình, đôi mắt xanh thẳm đẹp đẽ tràn đầy hung dữ, hoàn toàn phù hợp với câu "khó ở chung" mà lão viện trưởng bảo.
Bàn tay đang định chạm vào của người thú mắt xám chợt khựng lại giữa chừng, cuối cùng đành mỉm cười rút tay về trước thái độ kháng cự của con non.
"Ta khá thích nó, đứa trẻ khỏe mạnh luôn khiến người ta yên tâm." Gã nghiêng mặt nói với lão viện trưởng, đôi mắt xám trông rất ôn hòa, nhẹ giọng nói: "Dù hung dữ hơn chút cũng tốt hơn ốm đau quanh năm, nhỉ?"
Thầm đoán đối phương vẫn canh cánh trong lòng cậu con trai chết yểu vì bệnh tật, lão viện trưởng hiểu ý nói: "Đúng vậy... Ngài có muốn đi tham quan nơi khác không?"
"Tất nhiên rồi." Thú Kaka trưởng thành vừa đi vừa hỏi: "Tên nó là gì?"
"Tên mụ là Vig Chít, tên vẫn chưa đặt... Ngài định ở đây bao lâu?"
"Tinh hạm của ta sẽ ở lại đây khoảng một tuần, để ta chơi với tụi nhỏ nhiều hơn, chuyện này không nóng vội được, dù sao cũng phải kiên nhẫn với đứa nhỏ."
"Ngài có tâm quá..."
Khi đến tham quan những bộ phận khác của cô nhi viện, người nhận nuôi thoạt trông quý phái và nhã nhặn này luôn miệng hỏi thăm thông tin của Vig Chít, không khó để nhận ra gã cực kỳ hứng thú với Vig Chít.
Vì thế chưa đầy nửa giờ, cả cô nhi viện đều biết người nhận nuôi mới đến có thể sẽ nhận nuôi Vig Chít.
Vì vậy, Tô Đoạn - Người vội vàng đưa Vig Chít ra khỏi phòng chơi sau khi người nhận nuôi đi tham quan nơi khác vô cùng buồn rầu.
Cậu không thể nào để người nhận nuôi nhận Vig Chít được - Vì vậy cậu phải tìm cách ngăn chuyện này xảy ra và khiến người nhận nuôi thay đổi ý định, e là họ sắp phải rời khỏi cô nhi viện rồi.
Tô Đoạn: "Hệ thống, giúp tôi kiểm tra thông tin của người kia được không?"
Không ngờ đối phương sẽ kiên trì như vậy khi mà Vig Chít đã thể hiện từ chối rõ ràng. Tô Đoạn không có chuẩn bị trước, bây giờ chỉ đành nhờ hệ thống kiểm tra thông tin giúp cậu.
Có lẽ từ tư liệu sẽ tìm ra cách khiến ngài người thú đó thay đổi ý định.
Nhưng thông tin mà hệ thống tra ra đã trực tiếp xua tan ý định của Tô Đoạn, khiến cậu lập tức quyết định bỏ trốn cùng Vig Chít.
Thân phận của người nhận nuôi này rất có vấn đề-
Gã chẳng phải là thú Kaka gì cả, mà là một Spinosaurus* hung mãnh!
*Trong raw nó là Cức Long, mà để vậy nghe kỳ lắm, nên mình đổi thành như vậy cho hay nha. Spinosaurus hay có tên gọi là thằn lằn gai, là một chi khủng long spinosaurid sống ở khu vực nay là Bắc Phi vào khoảng niên đại Cenoman đến thượng Turon cuối kỷ Phấn trắng, khoảng 99 đến 93,5 triệu năm trước.Thằn lằn gai là loài khủng long ăn thịt cỡ lớn, nó hung mãnh hơn cả khủng long bạo chúa ở thời kỳ cổ đại, là một trong số rất ít người thú có thể cạnh tranh với Lotta, mức độ nguy hiểm khỏi phải nói cũng biết.
Mặc dù chủng tộc là giả nhưng con trai thú Kaka chết yểu là có thật.
Nhưng trước hết, con non Kaka kia không phải là con ruột của ngài Spinosaurus này mà là đứa trẻ gã nhận nuôi từ một cô nhi viện khác, hơn nữa nguyên nhân cái chết không phải bị bệnh mà là bị hàm răng sắc nhọn của Spinosaurus thành niên xé xác!
Thực tế thì không chỉ riêng thú Kaka, trước đó đã có ba bốn con non khác cũng chịu chung số phận.
Dù luật pháp của đế quốc bảo vệ con non rất nghiêm ngặt, nhưng vì thân phận của tên thằn lằn gai kia cao quý, quyền lợi lớn nên khi nhận nuôi con non đều dùng thân phận giả để nhận nuôi ở những hành tinh nhỏ xa xôi lạc hậu, vì vậy cho đến nay vẫn chưa có ai phát hiện ra.
... Gã thằn lằn gai kia chắc có sở thích biến thái là giết con non, nên không khó để tưởng tượng mục đích thực sự của gã khi đến cô nhi viện này là gì.
Và theo phân tích đoạn video phát lại của hệ thống, biểu cảm trên khuôn mặt của Spinosaurus kia cho thấy có thể gã đã nhận ra Vig Chít không phải là thú Kaka thật.
- Dù sao thì cùng là chủng tộc hàng đầu đế quốc, tộc Spinosaurus và tộc Lotta vẫn có nhiều mối liên hệ hơn các chủng tộc khác, thế nên nhận ra Vig Chít cũng là điều dễ hiểu.
Theo tính cách của cái gã Spinosaurus liên tiếp giết hại dã man bốn năm con non, Tô Đoạn không dám kỳ vọng đối phương sẽ tốt bụng đưa Vig Chít về hoàng gia sau khi phát hiện một con non tộc Lotta.
Sau khi xác nhận tình huống hết sức khẩn cấp, Tô Đoạn dành mười phút để thu dọn đồ đạc cất vào nút không gian, rồi giống như lần trước, nhờ hệ thống giúp cậu chặn giám sát và lộ trình, rồi dẫn Vig Chít lẻn ra khỏi cửa sau của cô nhi viện.
Bây giờ là buổi sáng, các nhân viên cô nhi viện đang bận rộn tiếp đãi người nhận nuôi, ít nhất phải đến giờ ăn trưa mới có người nhận ra cậu và con non trong lòng đã mất tích.
Vig Chít như cảm nhận được tâm trạng sốt ruột hồi hộp của cậu, suốt buổi luôn im ru ngoan ngoãn nằm trong lòng cậu, thỉnh thoảng chỉ dùng lưỡi liếm đầu ngón tay lạnh lẽo của Tô Đoạn, muốn truyền chút hơi ấm cho cậu.
Chẳng biết vì sao mà kể từ khi gặp nhau, sắc mặt của con mồi nhỏ này càng ngày càng tái nhợt, thân thể cũng càng ngày càng lạnh, dù nó cố gắng dùng nhiệt độ cơ thể để sưởi ấm con mồi nhỏ thì cậu cũng sẽ lạnh lại.
Do kiến thức có hạn nên con non Lotta vẫn chưa hiểu đây là di chứng của thiếu máu lâu ngày, chỉ đơn giản cảm thấy con mồi nhỏ quá lạnh khiến nó hoảng sợ, dù biết chẳng có tác dụng gì mấy nhưng vẫn không kiềm lòng được mà áp chặt thân thể vào người con mồi nhỏ.
Hệ thống hỗ trợ gọi xe, Tô Đoạn khẽ thở hổn hển cũng không nhìn nhiều bèn ôm Vig Chít ngồi vào trong.
Xe bay chậm rãi khởi động.
"... Khéo quá, lần trước gặp nhau vào mùa đông, giờ gặp lại vẫn là mùa đông." Trên ghế lái, giọng nói trầm thấp của người thú bỗng cất lên.
Tô Đoạn theo tiếng nói nhìn lên, ngẩn ra, thật khéo, người tài xế chở cậu và Vig Chít đi hai năm trước lại đang ngồi ở ghế lái.
Có vẻ trí nhớ của chú tài xế này rất tốt.
Vì thế Tô Đoạn mím môi, lễ phép chào hỏi chú tài xế người thú này: "Chào chú ạ, lại gặp nhau rồi."
"Lần này cậu vẫn muốn đến cảng vận chuyển à?"
"Vâng."
"Hôm nay không có tinh hạm đến Thủ Đô Tinh đâu."
"Chúng tôi không đến Thủ Đô Tinh ạ..." Trước tiên cứ ngồi chuyến tinh hạm nhanh nhất rời khỏi nơi này, sau đó nghĩ cách di chuyển đến Thủ Đô Tinh.
Spinosaurus là loài người thú xảo quyệt, phát hiện họ biến mất có thể sẽ đuổi theo, vì vậy cậu không thể cùng Vig Chít ở trên đường quá lâu, mà phải nhanh chóng đến Thủ Đô Tinh để tìm kiếm sự bảo vệ của hoàng thất.
Tài xế nói: "Ra là vậy."
Nhìn ra hành khách của mình vẫn không muốn nói nhiều, tài xế không hỏi thêm câu nào nữa.
Dù chỉ là một chuyến đi bình thường, lại cách khoảng gần hai năm, nhưng chẳng biết vì sao mà ông lại ấn tượng vô cùng sâu sắc với đứa trẻ này và con non cậu đang ôm, đến nỗi nhận ra họ ngay lần đầu tiên gặp lại.
Hai năm trôi qua, hai hành khách của ông đã có những thay đổi rõ rệt.
Con non Kaka được chàng trai trẻ cẩn thận ôm trong lòng đã lớn lên rất nhiều, trở nên đẹp đẽ và hoạt bát, có thể thấy nó được chăm sóc rất tốt. Nhưng chàng trai ôm nó lại trở nên gầy yếu và tái nhợt, những sợi tóc đen tuyền không còn bóng mượt nữa, chỉ nhìn thôi cũng thấy cậu suy yếu.
Sự thay đổi hoàn toàn trái ngược của hai người khiến tài xế lú lẫn.
Như thể... Con non kia hút chất dinh dưỡng của chàng trai để lớn lên vậy.
"Cậu thấy không khỏe à?" Im lặng hồi lâu, tài xế không kiềm lòng được dò hỏi.
Tô Đoạn để tay lên Vig Chít, mặc Vig Chít đè nặng thân thể lên cổ tay cậu, hai chân trước ôm ngón tay cậu liếm liếm, nghe hỏi bèn nhẹ giọng đáp: "Vẫn ổn ạ."
Sự thật là chẳng ổn tí nào.
Tuy hiện tại cậu trông như có thể hoạt động bình thường, nhưng bên trong thân thể đã suy nhược đến nỗi khó tin, chỉ cần bị ngoại lực đẩy nhẹ cũng có thể nhanh chóng gục ngã.
Thật ra chỉ cần Tô Đoạn uống "viên thuốc" mà mình đã chuẩn bị cho Vig Chít thì thể trạng của cậu sẽ khỏe mạnh lại thôi, nhưng bây giờ điểm chữa bệnh của Vig Chít chỉ tăng lên 20, hơn nữa càng ngày càng tăng chậm, không biết mai sau cần cậu đút máu đến bao giờ.
Một viên thuốc giá 200 điểm kinh nghiệm, với tổng điểm kinh nghiệm của cậu thì cùng lắm là mua được bảy viên nữa.
Nghe thì có vẻ nhiều đấy, nhưng xét đến các tình huống bất ngờ, Tô Đoạn vẫn cảm thấy bồn chồn nên không dám uống viên đầu tiên nhanh như thế, định đợi đến khi buộc phải ăn thì mới dám dùng đến nó.
Tuy tài xế lo lắng nhưng dầu gì những câu hỏi bày quá riêng tư, nên sau đó ông không hỏi thêm nữa.
Trong lúc nhất thời, trong xe bay chỉ có tiếng liếm láp cổ tay Tô Đoạn của con non phát ra, và tiếng "gừ gừ" khi được sờ vào nơi thoải mái.
Hai giờ sau, xe bay đúng giờ dừng lại trước cảng vận chuyển, lần này Tô Đoạn không quay đầu lại mà ôm con non trong tay, giẫm lên lớp tuyết thật dày sột soạt bước vào cảng vận chuyển, dùng thân phận giả hệ thống tạo giúp cậu để mua một vé lên tinh hạm nhanh nhất ở phòng vé.
Tinh hạm này đi đến hành tinh Philo, nơi họ có thể nương nhờ tinh hạm đến Thủ Đô Tinh.
★★★
Về chuyện có người muốn nhận nuôi Vig Chít, người cũng căng thẳng không kém Tô Đoạn còn có Vig Chít và người đồng nghiệp của gã ta trong cô nhi viện.
Họ thiết nghĩ tốt nhất cả đời này không ai muốn nuôi con non Kaka kia, nếu tìm được một gia đình quyền thế nhận nuôi thì biết đâu sẽ quay lại trả thù họ.
- Ai biết được con người tên Tô Đoạn có tiêm nhiễm những lời bất lợi cho họ vào con non hay không.
Vì vậy, khi họ đi dạo cô nhi viện cùng người nhận nuôi có vẻ là nhân vật lớn này, cả hai đều cố gắng chào hàng những con non khác cho gã.
Đôi mắt người thú màu xám bề ngoài kiên nhẫn lắng nghe, thỉnh thoảng đưa tay chạm vào con non khác khi họ giới thiệu, nhưng đáy mắt đã loáng thoáng vẻ mất kiên nhẫn.
Trong số tất cả con non của cô nhi viện, không ai khiến gã quan tâm nhiều như con non "cùng chủng tộc" trước đó.
Suy cho cùng thì cơ hội để có được một con non thuộc chủng tộc đó, muốn làm gì thì làm với nó... Hiếm lắm.
Nếu không vì làm màu tránh gây nghi ngờ... Gã đã kéo con non đó lên tinh hạm của mình từ lâu rồi.
Đến giờ ăn trưa, cuối cùng gã cũng không kiềm chế được bảo muốn gặp lại con non kia.
Tuy nhiên, sau khi lão viện trưởng hỏi thăm xung quanh thì vẻ mặt hơi là lạ, ông nhanh chóng điều chỉnh lại, nói lời xin lỗi: "Xin lỗi, Vig Chít hơi nghịch ngợm, bây giờ chẳng biết chạy đi đâu trốn rồi, chúng tôi tìm thấy nó rồi sẽ gửi tin cho ngài ngay, được không ạ?"
Thực ra, không những không thấy Vig Chít mà cả con người tên Tô Đoạn cũng không thấy đâu, trong lòng ông mơ hồ có một dự cảm chẳng lành...
Hy vọng ông chỉ là buồn lo vô cớ.
Lão viện trưởng lo lắng sốt ruột thầm nghĩ dù có ra sao thì cũng nên lừa yêu cầu của người nhận nuôi trước đã.
Nhưng người trước mặt lại nhạy bén đến lạ, chỉ cần nhìn vẻ mặt là lạ của ông cũng đoán ra được phần nào sự thật.
"Không thấy?" Mặt gã trong thoáng chốc có vẻ dữ tợn, trong đôi mắt xám hiện vẻ u ám, hít một hơi thật sâu rồi nói: "Xin lỗi, tôi phải đi đây."
Để hắn chống mắt lên xem con non kia có thể chạy đi đâu.
*
Sau khi tinh hạm bay được tám tiếng thì đáp xuống hành tinh Philo.
Hành tinh Philo cũng nằm trong biên giới, cả hành tinh ngoài cảng vận chuyển ra thì đều hơi hoang tàn, Tô Đoạn kiểm tra vé tinh hạm thì thấy tinh hạm đến Thủ Đô Tinh nhanh nhất là năm giờ sau, vì vậy cậu định tìm một nơi nghỉ ngơi.
Giao thông ở hành tinh này rất có vấn đề, sau khi nhờ hệ thống đặt khách sạn gần nhất, Tô Đoạn đi ra khỏi cảng vận chuyển, ở nơi hoang dã đợi mười phút mà chẳng chờ được chiếc xe nào.
Hết cách, Tô Đoạn đành đi bộ, mùi máu của cậu quá nồng nên cậu không dám đút cho Vig Chít ở nơi hoang vu.
May mà khách sạn đó cách đây không xa, đi bộ khoảng bốn mươi phút là tới.
Tô Đoạn chậm rãi đi trên đường, tuy tốc độ không nhanh, nhưng vì thân thể quá đỗi suy yếu, trong ngực còn ôm một con non nặng mười mấy cân nên chẳng mấy chốc cậu đã bắt đầu thở hổn hển.
Vig Chít cảm nhận được sự mỏi mệt của cậu, vùng vẫy muốn đi xuống tự đi, nhưng Tô Đoạn không yên tâm để nó bước đi trên đất nên sống chết không chịu buông ra.
Ngay lúc Tô Đoạn đang đi trên đường bỗng cảm thấy choáng váng, âm thanh nhắc nhở điện tử sắc bén đột nhiên vang lên trong đầu cậu:
"Bíp bíp! Cảnh báo nguy hiểm! Hệ thống phát hiện có nguy hiểm đang tiếp cận. Một con Spinosaurus trưởng thành đang nhanh chóng đến gần. Kiến nghị ký chủ sử dụng 'viên thuốc' trước, rồi mua một viên 'phiên bản nâng cấp của rau chân vịt siêu phàm' để tránh nguy hiểm!"
Spinosaurus trưởng thành - Đuổi kịp nhanh thế ư?!
Tô Đoạn ngẩn ra, ngay sau đó trước mắt hiện lên một làn sóng năng lượng, một màn che phủ vô hình xuất hiện cách cậu không xa.
Nó là một lá chăn năng lượng có thể ngăn hình ảnh, âm thành và mùi vị. Bên trong lớp lá chắn, dù bên trong có xảy ra chuyện gì thì bên ngoài không ai biết được. Là một trong số ít thành tựu công nghệ cao - Hệ thống nhanh chóng giải thích.
Mà chủ của tấm lá chắn năng lượng này cũng nhanh chóng xuất hiện, Tô Đoạn quay đầu lại nhìn, chẳng hề bất ngờ khi thấy người thú mắt xám mà cậu đã nhìn thấy từ xa ở cô nhi viện đang bước xuống tinh hạm.
Tên Spinosaurus hung mãnh này đã cất đi lớp ngụy trang hiền lành, hơi thở của kẻ săn mồi hàng đầu lan tỏa trong lá chắn năng lượng hệt như sự nghiền nát của một lưỡi dao, mang theo hơi thở đẫm máu không thể ngó lơ.
Dưới áp lực lớn, chẳng mấy chốc Tô Đoạn đã thấy khó thở, màng nhĩ đánh trống bùm bụp, máu trong cơ thể suýt thì ngừng chảy.
- Nhưng cậu vẫn nhớ giữ sức ở cánh tay để Vig Chít không rơi khỏi vòng tay của cậu.
Con non trong lòng cũng cảm nhận được nguy hiểm, con ngươi nhanh chóng mở tròn, lông dựng cả người, cổ họng không ngừng phát ra tiếng cầm gừ uy hiếp.
Song, tuy là chủng tộc mạnh mẽ nhất đế quốc, nhưng giờ đây nó thật sự quá đỗi nhỏ yếu, mức độ uy hiếp còn lâu mới đáng để tâm, trái lại chỉ khiến người thú kia thả ra áp lực càng lớn hơn.
Trên đầu nó bỗng phát ra một tiếng rên rỉ không thể kiềm chế, chất lỏng ấm áp rơi xuống móng vuốt của nó.
- Vì áp lực quá lớn, nội tạng bên trong bắt đầu tan vỡ, khóe miệng chảy ra máu tươi, sức lực nơi cánh tay cuối cùng không vững nổi nữa, bắt đầu buông lỏng ra.
Máu đỏ tươi trên bàn chân màu đen chói mắt đến lạ, nhiệt độ nóng rực dường như đang thiêu rốt móng vuốt của nó, khiến trái tim con non Lotta bắt đầu đập điên cuồng-
Nếu nó có thể mạnh mẽ hơn, mạnh mẽ hơn chút nữa thì phải chăng nó sẽ bảo vệ được con mồi của nó?
Trong khoảnh khắc này, con non Lotta căm hận bản thân vô bờ vì không muốn lớn lên mà âm thầm che giấu năng lượng của mình...
Cánh tay đang ôm lấy nó dần mất sức, con non Lotta nuốt chửng toàn bộ năng lượng tích lũy trong hai năm, mặc kệ cơ thể của nó có thể chịu đựng được sự tăng trưởng đột ngột hay không-
Người thú đuổi theo con mồi của nó thu hồi tinh hạm, đôi mắt xám lóe lên vẻ tàn nhẫn, gã như trêu đùa chậm rãi đến gần Tô Đoạn, thưởng thức hai con mồi trước mặt đang trên bờ vực tuyệt vọng, giọng khàn khàn nói: "Một con người thuần khiết, và một... Thú Lotta hiếm gặp."
Tim Tô Đoạn lỡ nhịp: "..." Quả nhiên, tên người thú này đã đoán ra thân phận của Vig Chít.
"... Đều rất ngon." Người thú kết luận, gã vừa đi vừa lẩm bẩm: "Kỳ lạ, sao máu của ngươi lại hấp dẫn đến vậy, đến nỗi khiến máu của ta sắp bốc cháy...?" Trong ấn tượng của gã, dù máu của con người thuần khiết rất ngon, nhưng vẫn chưa đến mức khiến người ta vừa ngửi thấy đã sôi trào máu.
Chẳng lẽ lại là một bất ngờ khác nữa?
Nhìn người thú càng ngày càng đến gần, Tô Đoạn quyết tâm, đau lòng nói với hệ thống: "Giúp tôi mua một viên phiên bản nâng cấp của rau-"
"Phiên bản nâng cấp của rau chân vịt siêu phàm" là một đạo cụ được mở khóa khi trung tâm mua sắm đến cấp hai, sau khi sử dụng sẽ nhanh chóng đạt được sức mạnh mạnh nhất thế giới này, có thể nói là một Thần khí chiến đấu.
Nhưng đi kèm với tác dụng mạnh là cái giá của nó lên đến 300 điểm kinh nghiệm.
Nếu thêm vào "viên thuốc" có thể giúp cậu khỏe mạnh nhất thì sẽ là 500 điểm.
Nghĩ đến vì đánh chết con Spinosaurus này mà phải dùng đạo cụ trị giá 500 điểm kinh nghiệm, nấm Phục Linh nhỏ nhắn bần cùng không khỏi thấy đau lòng.
Tổng tài sản của cậu chỉ mới hơn một nghìn điểm kinh nghiệm, thế mà lần này mất gần một phần ba!
Cả đời này cậu không bao giờ muốn gặp lại Spinosaurus nữa đâu!
Nhưng cậu vẫn chưa nói xong thì con non trong lòng bỗng giãy giụa kịch liệt.
Lần này sức vùng vẫy rất mạnh, mạnh đến đáng sợ, vốn dĩ Tô Đoạn đã bị áp lực của Spinosaurus đẩy ra xa nên chẳng đỡ kịp, thế nên con non rớt xuống đất.
Sau đó ngay trước mặt cậu, con non Lotta rớt xuống đất cất tiếng gào rống trầm trầm không hợp với độ tuổi của nó, cơ thể to lên nhanh chóng đến lạ kỳ-
Một mùi hương bá đạo và sắc bén hơn mùi Spinosaurus, thuộc về thú Lotta trưởng thành lan tỏa trong tấm chắn năng lượng.
___
31/1/2023.
16:39:01.
___
Tâm sự mỏng: Như ở chương 64 có nói thế giới này anh công là quả trứng chưa nở 300 năm trước, nhưng lúc anh công nở ra thì em nấm đã ra đời hai chục năm rùi, nên mình băn khoăn ko biết nên để xưng hô giữa anh công và bé nấm sao lun, mà cuối cùng mình để xưng hô ai ra đời trước thì làm anh. Hong biết mọi người có thấy cấn hong nựa 😢