Ngày hôm sau, cô đến đơn vị thực tập xin nghỉ việc, trả lại căn hộ chung cư đã thuê, đóng gói hành lý, đêm đó đáp xe lửa về Lạc Binh.
Hai anh em chân trước chân sau trở về, trưa hôm sau Tần Xán về đến ngọn núi thân thuộc.
Cô phát hiện Lạc Binh đã đổi khác rất nhiều so với quãng thời gian cô đi, nghe nói tháng sau Niền Đạo Câu sẽ bước vào giai đoạn thi công, trường tiểu học cũng đã được tân trang lại, trong nhà biến thành ký túc xá tập thể, nào nhiệt hơn trước rất nhiều.
Trở lại Lạc Binh, có thể lỏng bản thân an nhiên tự tại, những con người và sự vật xung quanh đều hết đổi gần gũi quen thuộc với cô, nơi này cũng chứa đựng biết bao hồi ức tốt đẹp.
Khoảnh sân nhỏ bên rìa ngọn núi phía sau không có gì đổi khác, hàng rảo cũ nát, bùn đất, hai cái khắp nước cạnh cửa, cái bản gỗ ăn cơm và bằng ghế nhỏ, cô nhớ tất cả mọi thứ, nhưng không nhìn thấy bóng dáng mấy con gà kia, người cũng biệt tăm.
Tần Xán ngôi trong sân, thường nhỏ lại lần trước cô đi. Lưu Xuân Sơn đứng trên triền dốc, đứng thẳng tắp. Khi lên lớp dạy học, đôi khi vô tình nhìn ra ngoài cửa sổ, phảng phất thấy một người đang ngồi bên bục kéo cờ, bất động không ổn ào không ẩm ỉ, luôn ngồi đó canh giữ đợi chở, nhưng chỉ trong nhảy mắt nơi đó trống hoang... trống hoang hoặc, đến nửa bỏng hình
cũng không có, chỉ có kỷ niệm lần về dẫy đẩy trong mắt. Khi đỏ cô tự hỏi, người sao chẳng thấy đâu?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT