Trong đó có một học đồ rất xui xẻo, lúc hái thuốc không cẩn thận ngã xuống vách núi, tới thi thể cũng không tìm về được.
Ngoài ra còn có ba học đồ vô tình dẫm phải bẫy thú của thợ săn nên bị thương.
Các học đồ còn lại thì đều bình yên vô sự.
Trong số đó có một học đồ tên là “Nguyễn Tiến” thu hoạch rất khá, dược liệu hắn tìm được bất kể số lượng hay chất lượng đều xứng được hạng nhất.
Thế nên Nguyễn Tiến được thưởng năm lạng bạc ngay trước mặt mọi người trong Diệu Thủ Viên.
Đây có thể nói là “trọng thưởng”, có rất nhiều học đồ đều tỏ ra hâm mộ hắn.
Chỉ là đợt hái thuốc này đã kết thúc, không biết bao giờ mới tới đợt hái thuốc sau nữa.
Có người mừng thì cũng có người sầu.
Các học đồ cũng nhanh chóng rời khỏi núi Ngọa Ngưu.
Đêm đến, ánh trăng rải khắp mặt đất.
Trong một góc khuất ở Diệu Thủ Viên, trước mắt Lục Trường Sinh là bảng thuộc tính.
Hắn thấy trên bảng thuộc tính biểu hiện Hổ Phác Thủ đã viên mãn, điểm ngộ tính cũng tăng lên 2 điểm.
Điều này khiến Lục Trường Sinh không khỏi kinh ngạc.
“Lần này điểm ngộ tính tăng 2 điểm chứ không phải 1 điểm.
”“Lúc trước Quyền pháp cơ bản viên mãn cũng chỉ làm tăng 1 điểm ngộ tính.
”“Chẳng lẽ Hổ Phác Thủ cao cấp hơn Quyền pháp cơ bản nên mới tăng cao hơn 1 điểm ngộ tính nhỉ?”Lục Trường Sinh nghĩ lại thì có vẻ đúng là thế thật.
Độ khó càng lớn, võ công càng cao thâm một khi viên mãn thì điểm ngộ tính cũng sẽ tăng lên nhiều hơn.
Điều này rất hợp lý!Lục Trường Sinh nhắm mắt cảm nhận, đầu óc cũng có vẻ càng thêm minh mẫn.
Có một số thứ lúc trước tương đối phức tạp và khó lý giải giờ chỉ nghĩ lại thôi dường như cũng đã hiểu rõ.
Lúc trước Lục Trường Sinh còn thấy nghi hoặc về cách thức giúp “khí huyết lớn mạnh” của Đại Hà Tráng Huyết công.
Nhưng hiện giờ đầu óc hắn đã minh mẫn hơn, thế nên cũng đã hiểu rõ được chuyện này.
Thực ra Đại Hà Tráng Huyết công là cách “chấn động” đặc biệt để không ngừng rèn luyện thân thể.
Giúp thân thể có thể bổ sung khí huyết, rồi từ đó làm khí huyết trở nên mạnh mẽ hơn.
Mà thân thể nhất định phải thông qua cách tiếp thu các loại dinh dưỡng, ví dụ như ăn thịt, hay uống dược thiện để bổ sung dinh dưỡng, từ đó giúp thân thể trở lên cường tráng, sau đó tạo thành một vòng tuần hoàn.
Nghi hoặc đã nhiều ngày cuối cùng cũng được cởi bỏ.
Lục Trường Sinh lại xem bảng thuộc tính tiếp.
Ký chủ: Lục Trường SinhNgộ tính: 101 (Nhân trung chi tư)Đao pháp cơ bản: Tiểu thànhKiếm pháp cơ bản: Tiểu thànhCôn pháp cơ bản: Tiểu thànhHổ Phác Thủ: Viên mãnĐại Hà Tráng Huyết công: Tầng thứ nhấtTrên bảng thuộc tính, điểm ngộ tính từ 99 đã tăng lên 101, thậm chí tới đánh giá cũng đã thay đổi.
Lúc trước là “Bình bình vô kỳ”, còn hiện giờ đã biến thành “Nhân trung chi tư”.
Rõ ràng lần nâng cao này chính là một lần lột xác về “chất lượng”.
Lục Trường Sinh thấp giọng lẩm bẩm: “Đây là kết quả của việc gia tăng ngộ tính sao? Nhân trung chi tư nghe có vẻ hơi tầm thường, nhưng lần cải thiện này cũng mang tới hiệu quả ngay lập tức! ”Lục Trường Sinh lại lần nữa luyện Đại Hà Tráng Huyết công.
Ngộ tính tăng lên “Nhân trung chi tư” cũng không thể giúp khí huyết nhanh chóng lớn mạnh, thế nhưng hắn lại có thể cảm nhận được trạng thái vận hành của khí huyết, thậm chí là tăng khả năng phân tích, giúp vận chuyển khí huyết trở lên dễ dàng và hợp lý hơn.
Cứ tích lũy từng ngày như vậy cũng giúp ích cho việc tăng trưởng khí huyết.
Lục Trường Sinh cảm thấy rất hài lòng.
Giờ hắn mới chỉ là “Nhân trung chi tư” mà thôi.
Nếu ngộ tính vẫn tiếp tục tăng lên thì chắc hẳn hiệu quả sẽ càng tốt hơn!Lục Trường Sinh lại luyện Đao pháp cơ bản, Kiếm pháp cơ bản và Côn pháp cơ bản một lượt, ngộ tính tăng lên cũng giúp ích rất nhiều trong việc luyện tập các loại vũ kỹ.
Hắn tin là không lâu nữa ba môn vũ kỹ này đều có thể viên mãn.
Đến lúc đó có thể tăng thêm 3 điểm ngộ tính nữa!Sau khi thu công Lục Trường Sinh mới nhớ lại trận đánh với hai tên đạo tặc lúc ban ngày.
Tuy có thể giết chết hai tên đạo tặc nhưng Lục Trường Sinh cũng đã gặp nguy hiểm rất lớn.
May mà đối phương không phải võ giả mà chỉ là người thường có thân thể cường tráng một chút thôi.
Dù vậy lúc hắn thi triển Hổ Phác Thủ cũng không tránh được nguy hiểm, chỉ cần sai một bước thôi thì người phải chết chính là hắn rồi.
“Ta cần một món vũ khí.
”“Cầm đao kiếm bên người cũng không tiện, nhưng có thể mang theo một thanh chủy thủ.
”“Dựa vào Hổ Phác Thủ đã viên mãn và chủy thủ thì có thể ứng phó với đối thủ bình thường.
”Lục Trường Sinh suy nghĩ, với thân phận hiện giờ của hắn thì cầm theo chủy thủ chính là lựa chọn thích hợp nhất.
Vài ngày sau đó Lục Trường Sinh lại quay về trạng thái làm việc và nghỉ ngơi như bình thường.
Mỗi ngày đều rất bận rộn, suốt từ sáng tới tối đều không ngơi tay.
Đến thời gian nghỉ giữa giờ cũng không có.
Lục Trường Sinh rất muốn mua dược thiện luyện võ, nhưng với thân phận hiện tại của hắn thì ra cửa cũng khó khăn.
Thân phận học đồ tạp dịch không tiện làm gì cả.
“Nhất định phải nghĩ cách thoát khỏi thân phận học đồ tạp dịch, phải có thời gian tự do mới được.
”Lục Trường Sinh có vật báu mà không thể dùng nên trong lòng cũng rất khó chịu.
Rõ ràng hắn có tới tám trăm lạng bạc để mua dược thiện luyện võ nhưng lại không có cơ hội đi lấy bạc.
Thân phận đã hạn chế Lục Trường Sinh.
Giờ thân phận của Lục Trường Sinh là học đồ tạp dịch trong Diệu Thủ Viên, muốn thăng cấp thì chỉ có ba hướng.
Một chính là trở thành học đồ trong đội hộ vệ, đây là sự lựa chọn tốt nhất, nhưng lúc trước hắn thể hiện quá kém cỏi nên con đường này không đi được nữa rồi.
Hướng thứ hai là trở thành học đồ phổ thông.
Mà học đồ phổ thông thực ra chính là cấp dưới được phân phối cho các phòng thu chi và chưởng quầy ở đại dược phô, nói cách khác là chỗ nào có việc thì sẽ tới nơi đó.
.