Ngôi Làng Ăn Thịt Người

Chương 5


11 tháng

trướctiếp

Tôi cười gượng đáp mấy câu, lại gửi thêm cho Vương Dương mấy tin nhắn.

Tín hiệu rất kém, tin nhắn vẫn cứ xoay vòng như cũ.

Tôi sốt ruột đến nỗi toát mồ hôi, trưởng làng vẫn ở bên ngoài thúc giục.

Tôi lại nhìn điện thoại, vẫn đang xoay tròn.

Tín hiệu ở chỗ này thật sự quá kém.

Sau khi tôi sửa sang xong thì ra ngoài với trưởng làng.

Trưởng làng vẫn vui vẻ phấn khởi giới thiệu với tôi như hôm qua.

Nhưng cả người tôi lại không được tự nhiên.

Ông ta thường xuyên vỗ vai tôi, lại luôn luôn kéo lấy tay tôi tỏ ý cảm ơn.

“Cảm ơn phóng viên các cô, cái chỗ khỉ ho cò gáy chúng tôi thỉnh thoảng mới có mấy người đến, các cô chụp ảnh phải đẹp đấy nhé.”

Tôi nhớ đến phóng viên biến mất mà Vương Dương nói lúc trước.

Lông tơ dựng đứng ngay lập tức.

Tôi cố gắng để không run giọng, mỉm cười, hỏi thăm dò.

“Lúc trước, ở đây cũng có phóng viên đến ạ?”

Đồng tử của trưởng làng co lại, nhưng rất nhanh đã khôi phục lại nụ cười.

“Chỗ rách nát của chúng tôi thì có phóng viên nào đến chứ, các cô là những người đầu tiên đấy... Tới đây tới đây, xem hồng bên kia kìa.”

Bàn tay trưởng làng khoác lên vai tôi đẩy tôi đi về phía trước.

Tôi không thể né sang bên nào khác, chỉ có thể miễn cưỡng mỉm cười.

Nhưng trên người lại nổi thêm một tầng da gà da vịt.

Vương Dương nói không sai, làng này thật sự rất kỳ quái.

Cả ngày hôm nay của tôi trải qua rất khó khăn, cười cũng sắp cứng đờ cả miệng.

Mãi cho đến tối khi quay về, trái tim vẫn còn đang đập thình thịch.

Cả ngày hôm nay cũng chưa nhìn thấy Vương Dương, tin nhắn gửi đi cũng không nhận được trả lời.

Cảm giác bất an càng lúc càng mạnh.

Đột nhiên tôi nảy ra một suy nghĩ, không kìm chế được mà bụm miệng.

Chẳng lẽ Vương Dương đã bị...

 


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp