Ngày nghỉ 1/10, Nguỵ Thanh Việt chơi bóng bị trẹo chân, phong thư đó, là vào lúc hoàng hôn cậu nhàm chán nằm ở ban công mở ra xem.
Cậu nhận qua nhiều thư như vậy rồi, thi thoảng tiện tay thì vứt, Nguỵ Thanh Việt không có chút gì thích thú gì đối với kiểu yêu thích ái mộ thời trung học, cậu không có cô gái mình thích, trước giờ đều không.
Lớn thế này rồi mấy chuyện cẩu huyết trong cuộc sống cũng đủ khiến người khác đau đầu, cậu không biết thích một người có ý nghĩa gì.
Nếu nói có gì trùng hợp, thì chính là lúc này, ánh chiều dịu dàng, giống như đôi tay dịu dàng rơi trên người, cậu mở phong thư đầu tiên ra.
Chữ của nữ sinh rất giống học sinh tiểu học, quá là nắn nót, ấn tượng đầu tiên của Nguỵ Thanh Việt đã rất tệ, rất khó để nhận ra cậu đang cau mày.
"Chào thư an lành.
Tớ biết rằng bức thư này có thể sẽ làm phiền tới cậu, nhưng vẫn không nhịn được viết mất rồi.
Tớ nghĩ đây có thể chỉ là một trong rất nhiều bức thư cậu nhận được, rất bình thường, vì vậy viết xuống mấy chữ này có thể được cậu đọc đã là rất may mắn.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT