Nguỵ Thanh Việt chỉ cảm thấy trong lòng rất đau, là kiểu "đau thương" sẽ gặp phải khi làm đọc hiểu Văn cổ, thấm đượm trong tim, phút chốc trào ra khiến người khác bị chìm ngập.
Cậu trước giờ đều không biết một người gặp phải chuyện gì, trái tim đó, mới "đau thương" như vậy.
Tuổi trẻ không giống nhau, ai cũng có niềm vui nỗi buồn riêng, nhưng đa phần đều được ăn no mặc ấm, yêu cầu duy nhất của bố mẹ là phải chăm chỉ học hành, chỉ vậy thôi, chỉ như vậy nhưng cả đám người vẫn không vui vẻ.
Nguỵ Thanh Việt học tốt rồi, nhưng lại chỉ có thể thế này, cậu không biết có người sẽ vẫn nhớ về cậu như thế, cô gái mặt buồn cười như đầu heo, cậu nhìn cô, rồi chậm rãi đứng lên.
Không nói một câu với Giang Độ, Nguỵ Thanh Việt cùng Trương Hiểu Tường quay trở lại trường.
Trường học đã gọi cảnh sát, ầm ĩ kéo đến tận đồn cảnh sát, người đàn ông gào lên rằng muốn làm giám định bố con, nói cái gì mà đánh con là lẽ thường tình, đánh con mình không phạm pháp.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT